NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 83
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:58:25
Lượt xem: 209
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 084 : Bước thảo mai thứ 84
Cùng lúc , do tài khoản truyền thông của chương trình báo nên fan và khán giả háo hức chờ đợi từ lâu, đến giờ lập tức ùa xem livestream. Một fan còn cẩn thận đổi từ điện thoại sang máy tính hoặc iPad vì hồi kỳ 1 xem màn hình điện thoại mắt.
Màn hình lớn hơn, khi chia ô hiển thị nhiều góc thì thể rõ hơn tình hình của từng khách mời.
Livestream bắt đầu, đập mắt khán giả là các khách mời trùm bịt đầu kín mít trông chẳng khác nào tội phạm.
Người xem: ???
Mở màn sốc cỡ ?
[Đây là mật thất ?]
[Không đảo hoang ?]
[Không thông báo tử tế hả? Ban tổ chức kỳ ở đảo hoang mà là sinh tồn trong mật thất, nhưng thấy giống kiểu chơi mật thất thực tế lắm.]
[Haha, cái mũ trùm xí cũng che vẻ của Ngư nhà tui!]
[Cuối cùng cũng thấy Ngư , hóng quá !]
[Lâm Túc Thiên mà hài ? Vừa giật khăn thấy mỗi , câu đầu tiên gọi Ngư cái . Cậu với Ngư cầm nhầm kịch bản của hả?]
Lâm Túc Thiên cứ tưởng cả bảy sẽ nhốt chung một phòng cùng tìm cách thoát . Mấy phim mật thất kinh điển chẳng dựa tinh thần đồng đội mới thoát đấy còn gì.
Ai dè chương trình thế mà chơi xé lẻ nhóm .
Đồng bọn bên cạnh, phản ứng đầu tiên của là kêu chút suy nghĩ: “Tô Trầm Ngư!”
Cũng lạ, vốn nghĩ Tô Trầm Ngư thì kỳ khỏi lo lắng gì hết, giờ tách cái là thấy tim treo ngược cành cây liền.
Không chỉ Lâm Túc Thiên, nhóm ba trung niên cũng chung cảm giác.
Tạm thời chỗ dựa, chỉ còn cách tự vận động. Trời vì họ nghĩ Tô Trầm Ngư thì yên tâm .
“Tiểu Ngư Nhi , nếu chị thì em nhớ đến cứu chị nha.” Dương Mi một vòng quanh phòng tìm kiếm manh mối. Phòng kín mít, nhận chỗ nào là cửa, chắc chắn cơ quan.
Chị chơi thoát khỏi mật thất bao giờ nhưng bình thường kiểu gì cũng gợi ý, cứ theo gợi ý mà là chắc chắn tìm đường .
Sau khi hiểu rõ tình huống của , mỗi khách mời phản ứng một kiểu khác tuy nhiên hầu như ai cũng bắt đầu tìm kiếm manh mối và cơ quan trong phòng . Người nhanh nhất là Phó Thanh Hứa.
Khán giả thấy giải mã dãy bàn một cách dễ dàng, tính một tọa độ xác định vị trí chính xác của cơ quan tường. Anh ấn , quả nhiên một cơ quan bí mật bật , bên trong một cái vòng kéo. Anh dùng sức kéo mạnh, cánh cửa chìm mở .
Toàn bộ quá trình đầy năm phút đồng hồ.
Khán giả đần .
Nhanh ?!
Hơn nữa trong phòng giấy bút, Phó Thanh Hứa tính nhẩm . Mấy con chả hiểu mô tê gì, chỉ loáng thoáng mấy thuật ngữ chuyên ngành vèo cái tính đáp án.
Có cần giỏi đến thế !
[Chắc chắn gian lận, tổ sản xuất mách đáp án cho Phó Thanh Hứa nên mới nhanh .]
[Không thể nào, kể cả tổ sản xuất mách cũng đợi đến lúc khách mời bí quá mới chỉ chứ. Vừa bắt đầu mách thì còn gì để xem.]
[Mấy khứa ồn ào quên sở thích của Phó Thanh Hứa là gì ?]
[Phó Thanh Hứa từng thích giải mật mã trong một buổi phỏng vấn, còn thích giải mấy bài toán hóc búa nữa, là học sinh giỏi đúng chuẩn đấy nhé.]
……
Đa khán giả chú ý đến Tô Trầm Ngư hơn. Kỳ cô để quá nhiều khoảnh khắc kinh ngạc hốt hoảng trầm trồ thành fan cô tin chắc thần tượng nhà đỉnh chóp cỡ đó nên sẽ nhanh chóng giải đáp án và tìm cơ quan thoát thôi.
Kết quả là trong khi các khách mời khác đang tất bật tìm kiếm manh mối, Tô Trầm Ngư bỏ trùm đầu, kéo chiếc ghế duy nhất trong phòng . Trên ghế một tấm thẻ giấy nhỏ, : [Bạn là phận lựa chọn, cứu vớt đồng đội là trách nhiệm của bạn. Hãy rời khỏi nơi và mở trang đầu của cuộc sống hào hùng dũng. Nào, tiến về phía ánh sáng thôi.]
Cảm giác trẩu tre ập thẳng mặt.
Tô Trầm Ngư: “…”
Đọc xong, cô cố ý thẻ camera, giơ hai ngón tay lên tỏ vẻ dễ thương: “ là phận lựa chọn nè các bạn~”
[Ha ha ha ha Ngư đang châm biếm đúng đúng đúng ???]
[Mẹ nó chứ phận lựa chọn, ai lời thoại đấy? Trẻ trâu quá .]
[Này mà cũng tính là manh mối á? Mỗi thế thôi ?]
[Ý là… bảo Ngư cứu những khác hả?]
[Anh Ngư cố lên, hãy giải phóng sức mạnh hồng hoang* cứu vớt thế giới !]
(*sức mạnh từ thuở sơ khai mới hình thành trời đất)
[Do ông đạo diễn Stuart chắc luôn.]
……
Stuart đang bản dịch của từng bình luận:???
Vu khống! Vu khống trần trụi!
Tô Trầm Ngư buông thẻ xuống, im ghế.
Cô vài phút chẳng gì, chỉ dùng ngón tay xoay xoay tấm giấy.
[Phó Thanh Hứa giải xong chuẩn khỏi mật thất , những khác cũng tìm manh mối và đang suy nghĩ, còn Tô Trầm Ngư gì thế? Ngủ ?]
[Đây là chiến thuật của Ngư, chắc chắn đang ngẫm nghĩ đấy.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/83.html.]
[Trên cái card manh mối gì , Ngư nhà chúng đương nhiên suy nghĩ thật kỹ .]
[Đừng hoảng, tin Ngư , chắc chắn .]
Một lát :
[Phó Thanh Hứa đến phòng của Lâm Túc Thiên kìa! Biểu cảm của Lâm Túc Thiên như thấy ma , ha ha ha.]
[Anh Ngư, còn tay nữa thì Phó Thanh Hứa cướp mất danh hiệu phận lựa chọn đấy.]
[Có Phó Thanh Hứa giúp, Lâm Túc Thiên tìm cơ quan trong phòng .]
[ thấy mấy trò cân não kiểu hợp với Tô Trầm Ngư . Bất động kiểu chắc chắn là tịt ngòi đang chờ đến cứu đấy.]
[Thím đúng còn to vãi.]
...
Khán giả trông mong thấy Tô Trầm Ngư thể hiện, ai dè cô cứ lì ghế chẳng buồn nhúc nhích, cảm giác nếu đang livestream thì cô thể ngủ luôn .
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Khá nhiều khán giả mới xem hoặc chỉ xem qua kỳ một bắt đầu chê bai Tô Trầm Ngư bằng những lời lẽ chẳng mấy dễ .
Khán giả mà, thấy gì ý là xả ngay. Kiên nhẫn chờ đợi á? Không .
Cuối cùng, khi Phó Thanh Hứa giải xong mật thất chỗ Lâm Túc Thiên và tiến mật thất của Lục Gia Hòa, Tô Trầm Ngư mới chịu động đậy.
Tô Trầm Ngư tay tấc sắt lên, xách luôn cái ghế.
"Nặng c.h.ế.t , để cái ghế nào nhẹ hơn chứ?"
Vừa , cô "cố hết sức" vung cái ghế, phang mạnh tường.
"Rầm!" một tiếng long trời lở đất.
"Có ai ở bên !" Tô Trầm Ngư hét lớn.
Hai giây , tiếng Đào Khải hoảng hốt vang lên: "L… là ."
Khán giả dịp chứng kiến: Khi Tô Trầm Ngư phang ghế tường, Đào Khải sợ đến mức hồn bay phách lạc buột miệng chửi thề "Đậu má!", tưởng đụng cơ quan đáng sợ nào, nhảy dựng lên tận ba thước!
Đến khi thấy giọng Tô Trầm Ngư vọng sang, mới hóa tiếng động kinh hoàng là do cô gây .
"À, tiền bối Đào ạ? Anh tìm cơ quan mở cửa ?"
Mật thất cách âm , Đào Khải cũng hét tướng lên: "Chưa, em tìm ?!"
"Đang tìm ạ."
Đào Khải tiếng "bốp bốp" ngừng vọng từ tường, mặt đờ . Anh hiểu câu "đang tìm ạ" của Tô Trầm Ngư ý gì .
Bình thường nhỏ cũng lỗ mãng hả?!
[Cái mặt hoang mang hoài nghi cuộc đời của Đào Khải quá nó hợp meme.]
[Hành vi của Ngư mãi mãi là thứ ai lường .]
[Anh Ngư chắc chắn là nghĩ nát óc manh mối nên định vượt màn bằng bạo lực á. Đơn giản mà hiệu quả, đỉnh!]
[??? Ê nãy bảo ghế nặng quá nhấc lên nổi mà?!]
Đào Khải vuốt mặt, thầm nghĩ: Nếu cơ quan mà tìm bằng cách đập tường thì dễ quá, thể nào, Tô Trầm Ngư rõ ràng là đang bừa.
Ý nghĩ lóe lên, thấy một tiếng "két" khẽ khàng. Bức tường khít rịt ở góc bên bỗng từ từ hé mở một cánh cửa.
Đào Khải: "???"
"A, mở ." Cánh cửa đẩy mạnh, Tô Trầm Ngư xuất hiện trong tầm mắt . Cô thở hổn hển, hiển nhiên đập phá một hồi tốn ít sức. Cô buông ghế và vẫy tay với Đào Khải đang trợn mắt há mồm: "Chào tiền bối Đào."
Đào Khải: "..."
Sau khi Tô Trầm Ngư , cánh cửa từ từ khép .
"Em đoán sai mà, phòng em là phòng cuối cùng, cửa thông sang phòng ." Tô Trầm Ngư gật gù. “Quả nhiên em là phận lựa chọn, phái đến để cứu vớt ."
Thế nên tổ sản xuất xếp cô phòng cuối cùng, ý đồ để cô giải mã và mở lượt từng cánh cửa để tập hợp các đồng đội.
Đào Khải nên vẻ mặt biểu lộ cảm xúc gì, đành trừ.
Dù sẽ sai.
Tô Trầm Ngư xoa xoa tay, quanh: "Ủa? Chỗ chẳng gì cả ?"
" ." Đào Khải cằn cỗi đáp.
Tô Trầm Ngư tiếc nuối cánh cửa đóng với vẻ mặt hối hận: "Biết thế lúc nãy vác luôn cái ghế theo, em cứ tưởng trong phòng ghế chứ."
Vác theo để đập tường tiếp ?
Đào Khải vẫn tin Tô Trầm Ngư đập tường sang đây cho lắm, nhịn mà hỏi: "Em cứ thế đập tường cửa mở thật á?"
"Chắc là ." Tô Trầm Ngư ngượng ngùng . “Em chỉ định thử xem thôi, tại trong phòng em chẳng gợi ý gì cả, ai ngờ ăn may."
... Có khả năng tổ sản xuất sợ cô phá hỏng đạo cụ nên cố tình mở cửa cũng nên.
Đào Khải thấy cô xoa cổ tay liên tục thì quan tâm hỏi: "Tay em ?"
"Vẫn dùng ." Tô Trầm Ngư đáp.
Lúc , tổ hậu kỳ tinh nghịch chuyển cảnh đến chiếc ghế mà Tô Trầm Ngư bỏ — bốn chân ghế cong queo hết cả.
Khán giả đồng loạt bình luận thương tiếc cho phận hẩm hiu của nó.