Mạnh Tri Ngư vốn  quan tâm chuyện lấy chồng.
 hôm đó về sớm,   cửa,   thấy Tôn Kiến Quốc và Chu Tú Mai  chuyện.
"Thằng Hoắc Dã ,  thì  vẻ là đồ tể, nhưng sính lễ  hào phóng, tận hai nghìn. Còn   chỉ cho ti vi, tủ lạnh, máy giặt, máy  nhạc, mà còn thêm một cái vòng tay vàng to."
Tôn Kiến Quốc cũng gật đầu lia lịa: " là hào phóng thật, nhưng    thằng Hoắc Dã  cao to, hung dữ,   đánh  ẩu đả  thiếu,    dễ đối phó."
"Thì ? Chúng  là nhà vợ nó,   kẻ thù , cùng lắm thì Mạnh Tri Ngư gả qua đó, chúng   liên lạc với nó là ."
Chu Tú Mai  nghĩ   sung sướng: "Đợi tứ đại gia sản với vòng vàng về, chúng  giữ  cho Linh Linh, đến lúc đó  của hồi môn gả sang nhà họ Lâm, họ cũng coi trọng Linh Linh hơn."
"Sao ! Đây là sính lễ nhà thằng Hoắc Dã cho,  mang về chứ."
"Sao   , đến lúc lên xe, cứ hỏi nó  vợ   đồ. Đến nước  , chẳng lẽ nó  bỏ vợ béo  ?"
" chúng  giữ , Tri Ngư qua đó   coi thường ?"
"Thịt chúng  đẻ , đòi nó chút đồ cho em gái thì ? Với ,    đón nó từ quê về, thì một đứa con gái nhà quê như nó  đáng giá hai nghìn tiền sính lễ ?"
Tiếng  chuyện trong nhà vẫn tiếp tục, nhưng Mạnh Tri Ngư  ngoài cửa chỉ thấy trời đất  cuồng.
Cô coi họ là bố  ruột, là  , nhưng họ chỉ coi cô là túi hút m.á.u của em gái.
Không chỉ cô, mà ngay cả  cô sắp lấy, cũng  tính kế.
Không ai quan tâm đến hạnh phúc của cô.
Mạnh Tri Ngư mới 19 tuổi,  còn lựa chọn nào khác, đành chọn con đường cùng,  công viên nhảy sông.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tuổi xuân tươi , cứ thế kết thúc trong làn nước lạnh lẽo.
3.
 thở dài,  cô gái mặt mày vàng vọt trong gương, đau lòng đưa tay sờ lên mặt cô.
"Yên tâm,  nhất định sẽ  cô sống thật !"
Lấy  tinh thần,   khỏi phòng ngủ,  thấy ba  nhà  đang vui vẻ ăn cơm trưa.
Hình như nghĩ   dậy, giữa bàn bày nguyên một con gà hầm, béo ngậy.
Thấy  dậy, mấy   cảnh giác  .
  khách khí, giật phắt đôi đũa và bát trong tay Tôn Linh Linh.
Vài ba đũa, gắp hai cái đùi gà béo ngậy nhất  bát.
Tôn Linh Linh lập tức hét toáng lên: "Mạnh Tri Ngư,  chị  cướp bát đũa của em! Với  đó là gà  hầm cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-thap-nien-80/chuong-2.html.]
Tôn Kiến Quốc và Chu Tú Mai cũng lập tức sa sầm mặt.
  chẳng thèm để ý, cầm đùi gà lên, l.i.ế.m vài cái,  đưa cái đùi gà bóng nhẫy mỡ cho Tôn Linh Linh.
"Em còn  ăn ? Trả em ."
Tôn Linh Linh  ghê tởm,  tức giận, cuối cùng "oa" một tiếng,    chạy về phòng.
Chu Tú Mai và Tôn Kiến Quốc,  một câu, kẻ một câu bắt đầu .
Còn  thì mặc kệ, cắm đầu ăn, đợi họ  xong,  cũng ăn gần hết con gà.
Ăn xong, còn  khách khí chìa tay   mặt Tôn Kiến Quốc.
"Đưa tiền đây."
Ông   bát đĩa bừa bộn, cố nén giận: "Mày cần tiền  gì?"
 vẫn giữ nguyên tư thế, lạnh lùng: "Có đưa ?"
Chu Tú Mai đột nhiên  dậy mắng : "Con  chổi, xin tiền ai đấy, mày ăn ở trong nhà, đều  mất tiền ? Mày còn mặt mũi hỏi tao xin tiền!"
"Được,  đưa chứ gì."
 đột nhiên rụt tay , nắm chặt mép bàn hất tung lên, chỉ  "rầm" một tiếng,  đó là tiếng bát đĩa rơi loảng xoảng.
Tiếng động  lớn, đúng  bữa trưa, hàng xóm xung quanh đều  thấy rõ mồn một.
Khi hai   còn  kịp phản ứng,  trực tiếp đổ nửa bát canh lên , điên cuồng vò tóc rối bù.
Rồi còn tát mạnh  mặt  một cái, "oao" một tiếng  lóc chạy  sân.
Vừa chạy  hét: "Giết ! Giết  !"
Hai   ngẩn ,  đó đuổi theo , mặt mày khó coi.
4.
"Ông bà ép  lấy chồng, còn  cho  ăn uống, ngay cả tiền    hai năm cũng  cho  một xu, lấy tiền của   nuôi Tôn Linh Linh."
" sống  nổi nữa, ông bà ép  chết, ,  sẽ c.h.ế.t thêm  nữa cho ông bà xem!"
Người xem náo nhiệt thật sự  đông,      tìm đến cái chết, lập tức xông lên giữ  .
"Ôi, Tri Ngư  thể c.h.ế.t ,  c.h.ế.t  thì còn gì nữa."
"Cháu còn trẻ, bố  cháu tìm mối cho cháu cũng là vì  cho cháu, cháu  thể  chuyện dại dột."