Lúc , vành tai đỏ ửng, lan xuống tận ngực.
  khách khí nhét tiền  túi.
Cũng chẳng  gì  khách khí, dù  cũng sắp kết hôn , đưa tiền lương cho vợ chẳng  là chuyện đương nhiên .
 tiền  , thịt  cũng  ăn.
 đáng thương ngẩng đầu  Hoắc Dã.
"Ở nhà  ăn  ngon, uống  ,  lâu lắm ...   ăn thịt."
Đây là thuần túy giả vờ đáng thương.
Dù  hôm qua  còn tự ăn hết một con gà.
Hoắc Dã ngẩn : "Vậy..."
 lập tức vòng qua hít hít mũi, bàn tay thon thả trắng nõn nắm lấy cánh tay rắn chắc của Hoắc Dã.
Lúc đó,  chỉ cách cơ n.g.ự.c của nam Bồ Tát  mười centimet!
"Hay là đến nhà , ăn xong   về."
"Hả? Không,   lắm ."
 lập tức đỏ hoe mắt, ngẩng đầu lên cho   xem vết tát vẫn còn  đỏ  mặt.
"Anh chê  ?"
"Không , chỉ là... cô đến nhà ,   cho danh tiếng của cô."
Hoắc Dã trông cao to thô kệch, nhưng  khá chu đáo.
Xem ,   kết hôn ,  uốn nắn một chút, chắc chắn  tệ.
"Không , đằng nào thì  cũng chẳng còn danh tiếng gì nữa."
 với tay ôm trọn cánh tay   lòng,  nóng hừng hực gần như xuyên thấu qua lớp quần áo mỏng manh của .
Tay  dính mỡ lợn, sợ  bẩn quần áo  nên  ngượng ngùng  giãy , nhưng  động  chạm  da thịt mềm mại, mặt  đỏ bừng  dám nhúc nhích.
"Vậy... Vậy  ."
7
Hoắc Dã cao to vạm vỡ, đúng là   tiền.
Nhà  một trại nuôi lợn,  trướng  sáu bảy công nhân, bản   còn hàng ngày  chợ huyện bán thịt lợn.
Chậc chậc chậc, đúng là   năng lực,  còn tháo vát.
Hy vọng   thể giữ vững phong độ .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Trên đường về nhà ,  chở  bằng xe đạp, còn ghé qua chợ mua cho  bánh ngọt và hoa quả.
Sô cô la nhập khẩu, mấy đồng một hộp,  mua liền cho  hai hộp lớn.
 thì chẳng thấy gì, nhưng lúc  xách về đưa cho , mấy bà chị gần đó   với ánh mắt khác hẳn.
Trong mắt họ in rõ mấy chữ to tướng: 【Con vợ phá gia chi tử.】
  ở yên , vòng tay ôm lấy vòng eo  chút căng cứng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-thap-nien-80/chuong-4.html.]
Cơ bắp của   thể cảm nhận rõ ràng qua lớp áo, phần eo bên hông còn  nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ một cái, cả   liền run lên.
Vành tai và gáy đỏ ửng cả lên.
 thấy thú vị, liền  trêu chọc .
 nhích  về phía , áp sát  lưng , còn nghịch ngợm thổi    tai .
Sau đó liền thấy chiếc xe đạp đang   con đường đất nện chắc chắn bỗng chệch choạc theo hình chữ S.
"Đừng  quậy!"
  hì hì,  đó chọc chọc  eo : "Anh đưa cho  nhiều tiền như ,  còn mua cho  nhiều đồ thế ,    bảo  phá của mất. Còn  gả về nhà ,  tiêu tiền của  như phá thế  ."
Hoắc Dã hừ một tiếng.
"Tiền của ,  thích tiêu thế nào thì tiêu,  thích tiêu cho em, họ   quyền xen ."
" tiêu tiền như nước đấy, lỡ tiêu hết tiền của  thì ?"
"Thì  ? Kiếm tiếp chứ ."
Cứ  qua   như , cuối cùng cũng về đến nhà Hoắc Dã.
Nhà của một  đàn ông độc ,  sạch sẽ gọn gàng hơn  tưởng tượng  nhiều.
 định  bếp nấu cơm, nhưng    im lặng ấn xuống chiếc ghế  trong sân, kéo bàn  gần, hoa quả  rửa sạch, bánh ngọt cũng  đặt ngay cạnh .
 nhất thời còn  kịp phản ứng.
Mặt   đỏ: "  nấu cơm, em nghỉ ngơi ."
Nói xong liền rửa tay, tự  vác củi  bếp.
 sung sướng   ghế  ăn nho, ba hào một cân.
"Hoắc Dã,   đây."
Nghe thấy tiếng  gọi,  từ trong bếp    .
"Sao thế?"
 nháy mắt với : "Nho  mua đắt , chua quá là chua."
Hắn  chút nghi hoặc,  tới cầm nho lên xem.
"Không thể nào,    mua một ,   bảo đảm ngọt mà."
"Thật đấy! Chua lắm,   tin thì nếm thử xem!"
 giơ chùm nho dí  miệng Hoắc Dã,  ngẩn : "Ngọt mà."
 giả vờ nghi hoặc: "Sao  ngọt  nhỉ? Anh nếm thêm quả nữa xem!"
Liên tục nhét ba bốn quả  miệng , Hoắc Dã nhận   gì đó  .
"Em cố ý đúng ? Hửm?"
  hì hì: "Ngọt ?"
Hắn vươn tay về phía , nhưng   kiềm chế rụt tay về, chỉ  vành tai là đỏ như nhỏ máu.
"Ngọt."