Một lúc lâu , Lam Hi mới định thần , khẽ chua xót. Lần thật sự hết hy vọng. Cảm ơn cô vì giữ thể diện cuối cùng cho ; từ thích đến thích, cô chẳng nửa lời trách móc .
"Chúc mừng năm mới, Minh Yên."
"Năm mới vui vẻ, Lam Hi." Minh Yên mỉm , cúp điện thoại. Người cô từng thích thuở thiếu thời, nay cũng trở thành quá khứ.
"Em gọi điện cho ai đấy, Minh Yên? Mau theo xuống lầu, đại quân bao lì xì đang đến . Anh, cũng xuống bảo vệ Minh Yên của chúng !" Thời Cẩn phấn khởi kéo Minh Yên xuống, tay cầm một xấp bao lì xì.
Thời Gia mỉm bất đắc dĩ, dậy theo. Khi khỏi phòng, ánh mắt lập tức thấy đàn ông đang nhàn nhã ở đại sảnh. Bước chân khựng .
Úc Hàn Chi cũng đến ăn tất niên? Lại còn ở đại sảnh?
Vị trí đối diện cửa phòng, tầm cực .
Thời Gia híp mắt, thầm nghĩ: Đến ăn tất niên, là đến để Minh Yên?
.............
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-324.html.]
Đêm giao thừa, giữa đại sảnh Đức Thịnh Vượng, hai đàn ông tuấn liếc từ xa, đều lặng lẽ rời . Thời Gia mỉm xuống lầu, còn Úc Hàn Chi trầm ngâm bên cửa sổ lớn, ánh mắt sâu thẳm đăm chiêu.
Bên ngoài, tuyết ngừng rơi, Minh Yên bước khỏi Đức Thịnh Vượng, khỏi kinh ngạc khi thấy hàng xe sang đậu dọc lối , cùng đám bạn của Thời Cẩn đang chờ. Họ đồng loạt huýt sáo, vui vẻ vẫy tay và ồn ào chúc mừng: "Thời Cẩn~ năm mới vui vẻ, phát tài phát lộc, bao lì xì !"
"Cẩn gia, phát lì xì nào!"
Cả đám thanh niên ăn mặc sành điệu, phóng khoáng, ríu rít xúm quanh Thời Cẩn đòi lì xì. Thấy Minh Yên đó, ánh mắt họ lập tức sáng lên, một vài nhận cô, hào hứng lên tiếng: "Ơ, cô là minh tinh đúng ?"
Thời Cẩn mỉm , phát bao lì xì cho từng và giới thiệu: "Đây là chị gái của ."
Cả đám thanh niên nhao nhao chào hỏi: "Em gái, xin chào, chúc mừng năm mới nhé!"
Minh Yên nhận những phong bao lì xì dày cộp đám bạn của Thời Cẩn nhiệt tình dúi tay. Đám thanh niên, tinh nghịch mở từng bao lì xì kiểm tra, vang: "Ôi trời, Thời Cẩn, năm nay phát bao lì xì mỏng hơn khi đấy nhé!"
Một khác cũng đùa vui: "Đừng trả bao lì xì cho ! Muốn nhận thì cứ nhận hết."
Mộng Vân Thường
Cả nhóm đùa xô đẩy , tạo nên một khí vô cùng náo nhiệt. Sau đó, một lớn giọng rủ rê: "Thời Cẩn, chơi cùng chúng ! Hôm nay sẽ vui lắm, nào là chơi bài, ca hát xuyên đêm luôn!"
" , tối nay đừng để ai ở nhà. mà, cho Ôn Hàm Mặc cùng nhé!"