Úc Hàn Chi thở dài, tiến gần, nâng nhẹ đầu cô lên, vuốt ve mái tóc mềm mại, đưa ly sữa đến bên miệng cô. Minh Yên trong cơn buồn ngủ, miệng lầm bầm "hừ hừ", nhưng vẫn uống từng ngụm sữa như một phản xạ tự nhiên. Uống xong, cô l.i.ế.m nhẹ môi, ôm chặt eo ngủ tiếp.
Khoảnh khắc hiếm hoi khi Minh Yên chủ động ôm lấy khiến Úc Hàn Chi chần chừ, nỡ rời . Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, lặng lẽ.
Minh Yên cựa , cảm thấy giấc ngủ mấy thoải mái. Cô mơ hồ nhận giường cứng hơn bình thường, hơn nữa, cảm giác như “muỗi” lởn vởn quanh , liên tục “cắn” lên má, lên cằm. Cô giơ tay xua nhưng ăn thua. Mãi đến nửa đêm khi xoay , Minh Yên mới nhận đang ngủ sô pha. Trong ánh đèn mờ ảo của phòng khách, bóng dáng của Úc Hàn Chi lặng lẽ bên cạnh, nhắm mắt dưỡng thần.
Minh Yên cựa , đôi mắt phượng của liền mở , sâu thẳm và điềm tĩnh. Giọng khàn khàn: “Em tỉnh rượu chứ?”
Minh Yên dậy, khẽ xoa thái dương, khuôn mặt đỏ ửng. Cô hỏi với chút ngại ngùng: “Anh ở đây từ nãy đến giờ ?”
Úc Hàn Chi gật đầu, giọng vẫn nhẹ nhàng: “Ừm, em say quá, sợ em tỉnh táo. Tỉnh thì tắm ngủ .” Ánh mắt khẽ hướng về chiếc giường lớn mềm mại một bên phòng. Khi mới bước , cố ý chiếc giường, sợ kiềm chế nổi mà bế cô lên đó.
Minh Yên ngượng ngùng gật đầu, giọng nhỏ nhẹ: “Vậy cũng nên về nghỉ ngơi .” Không gian yên tĩnh của đêm khuya bỗng trở nên căng thẳng. Cô nam quả nữ trong cùng một phòng, bầu khí dường như thể chạm , đặc biệt khi cả hai từng những tháng ngày bên với tư cách yêu.
Úc Hàn Chi dậy, đôi mắt sâu thẳm, ánh đượm vẻ phức tạp. Anh khẽ bảo: “Sau đừng uống nhiều rượu như , uống say linh tinh. Nếu xem là thật thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-433.html.]
Mộng Vân Thường
Khuôn mặt Minh Yên lập tức đỏ bừng lên, vội hỏi: “ gì?”
Người đàn ông nheo mắt , thong thả đáp: “Cũng chẳng gì, chỉ là ôm chịu buông tay, còn đòi hôn, ôm ấp … tắm giúp em nữa cơ.” Lời của trêu ghẹo, nhẹ nhàng chạm mái tóc cô bước về phòng, để Minh Yên ngượng chín mặt. Đêm đó, cô mãi dám ngủ, lòng ngập ngừng hổ, quyết định sáng hôm sẽ coi như chuyện từng xảy .
Hai ngày , Minh Yên thu dọn hành lý để trở về Bắc Thành vì chương trình “Khách sạn mơ ước” mùa thứ hai sắp bắt đầu ghi hình. Thải Nguyệt, trợ lý của cô, vẫn ở Nam Thành vài ngày để tất thủ tục mua nhà. Biết thể mang trợ lý theo trong chương trình, Minh Yên quyết định cho Thải Nguyệt nghỉ dài ngày để cô tiện chăm sóc ba và định nhà cửa mới.
Trong lúc Úc Hàn Chi giúp cô xếp đồ, hỏi: “Lần chương trình ghi hình ở ?”
“Núi Thanh Thành, họ sẽ ghi hình các cảnh núi. Tổ sản xuất gửi cho ảnh chụp , trông ! Nghe đến mùa thu, lá bạch quả gần khách sạn sẽ chuyển sang màu vàng óng, tả nổi.” Minh Yên hào hứng mở điện thoại cho Úc Hàn Chi xem ảnh chụp.
Úc Hàn Chi nheo mắt biệt thự núi trong bức ảnh. Khu vực quả thực chút hoang sơ, nhưng thời tiết ở đó mát mẻ, chắc chắn ghi hình sẽ quá nóng. Xem cần sắp xếp vài việc bên cạnh, thể là ở ngôi làng văn hóa dân gian nào gần đó để tiện “giám sát”.
Anh liếc Minh Yên, khẽ hỏi: “Khách mời vẫn như cũ chứ?”
Minh Yên bật , nhớ đến Tiêu Vũ bận đóng phim, đáp: “Không hẳn, ngoài chị Thư Ca và rể Ngạn Bác, những khác đều đổi. Mà hiện tại cũng họ là ai.”
Úc Hàn Chi mỉm đầy ẩn ý, khẽ lẩm bẩm. Rất , chắc chắn sẽ ai quấy rầy việc và Yên Yên bồi đắp tình cảm nữa .