Khi xe đến biệt thự Minh gia, nỡ đánh thức cô. Nhẹ nhàng, bế Minh Yên từ xe nhà, từng bước vững chãi đưa cô lên phòng ngủ. Bóng dáng cao lớn của lướt qua hành lang yên tĩnh, chỉ tiếng bước chân hòa cùng thở đều đều của cô gái nhỏ trong vòng tay.
Đặt Minh Yên xuống giường, tỉ mỉ kéo chăn, chỉnh gối cho cô. Ánh đèn ấm áp phủ xuống khuôn mặt đang say ngủ của cô, còn đôi mắt Úc Hàn Chi ánh lên vẻ dịu dàng mà chỉ riêng cô mới thấy. Anh khẽ thì thầm:
"Yên Yên, em vất vả ."
Úc Hàn Chi chuyến công tác trở về biệt thự Minh gia 20 ngày. Dưới lầu, quản gia Lưu và Lâm Bình đợi sẵn trong phòng khách từ sớm để báo cáo công việc trong thời gian vắng mặt.
Mộng Vân Thường
Quản gia Lưu vốn từ Thẩm Trạch đến Minh gia, bởi Úc Hàn Chi gần như về nhà suốt nửa tháng qua, và để biệt thự luôn chăm sóc chu đáo, ông mang theo cả giúp việc và đầu bếp tới đây. Trong thời gian đó, họ chỉ dọn dẹp, giữ gìn vệ sinh mà còn tỉa cây, chăm vườn hoa, đảm bảo nơi luôn gọn gàng, tươm tất.
Lâm Bình bắt đầu báo cáo:
“Trong thời gian ngài vắng mặt, ở Nam Thành sự kiện lớn nào xảy . Tuy nhiên, Lam gia ký hợp đồng ăn với một doanh nghiệp lớn thuộc các gia tộc hào môn, vẻ như họ đang cố liên kết để đối phó với Úc thị, nhằm ngăn chặn sự thâu tóm thị trường của chúng . Còn về phần Minh Hòa Bình, ông trong tù vẫn định, hiện sắp xếp ở phòng đơn và đầy đủ các vật dụng cần thiết.”
Nghe đến đây, Úc Hàn Chi chỉ gật đầu, khuôn mặt điềm nhiên như chút bận tâm. Chuyện Minh Hòa Bình định là điều lường , và việc Lam gia liên kết với các nhà quyền thế khác cũng khiến bận lòng. Đối với một như Úc Hàn Chi, hiểu rõ quy luật của thị trường tư bản: lợi nhuận luôn là mối quan tâm hàng đầu. Việc phân chia thị phần để đôi bên cùng lợi là điều thể tránh khỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-491.html.]
“Trời cũng muộn , hai về nghỉ ngơi . Có việc gì thì sáng mai hẵng .” Úc Hàn Chi dặn dò, đó dậy lên lầu tắm rửa.
Minh Yên ngủ đến nửa đêm thì tỉnh giấc. Cô mở mắt, nhận đèn trong phòng ngủ vẫn sáng, ánh sáng từ phòng sách bên cạnh cũng le lói hắt qua khe cửa.
Cô dụi mắt, bước chân trần tấm thảm mềm, tiến về phía phòng sách. Trong ánh đèn vàng dịu, cô thấy Úc Hàn Chi mặc bộ đồ ngủ lụa màu xanh sẫm, đôi kính gọng vàng tinh tế tăng thêm nét trí thức khuôn mặt . Anh đang chăm chú xử lý các văn kiện nước ngoài, dáng vẻ điềm tĩnh, tựa như một bức tranh sống động.
Khi ánh mắt rời khỏi tài liệu và thấy cô bước , mái tóc dài chút lộn xộn, đôi mắt vẫn còn ngái ngủ, một thoáng mềm mại hiện lên trong đôi mắt phượng sâu thẳm. Úc Hàn Chi dậy, tiến gần, ôm lấy cô, giọng khẽ khàng nhưng dứt khoát:
“Nền nhà ban đêm lạnh, chân trần sẽ dễ cảm.”
“Tại ngủ?” Minh Yên tựa lòng , hít một mùi hương dễ chịu quen thuộc, giọng cô khàn khàn, mơ màng : “Em còn tưởng là ba em về .”
Lời bất ngờ của cô khiến Úc Hàn Chi khựng trong giây lát. nhanh, bế cô trở phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt lên giường và hỏi:
“Trước đây, ba em về nhà muộn ?”