Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Trêu Đùa Anh Trai Nhà Bên - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-06-17 04:42:28
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trừng Trừng vừa nhìn, hai mắt sáng rực lên, sắp phát tài rồi sao?

Cô vội vàng đứng dậy quay về.

Ở bên kia, Trần Hi nhìn ảnh chụp nhân viên lén quay lại, ánh mắt sáng lên, doanh số gần đây của nhà họ giảm xuống không ít, cô ta còn đang lo lắng làm thế nào.

Họ Trình thế mà cung cấp cho cô ta một ý tưởng.

Mỹ nam được hoa tươi vây quanh, thế cũng quá đẹp mắt rồi.

Trần Hi nhìn ảnh chụp kia, đang định để nhân viên lấy ảnh mua một cái hotsearch, đột nhiên, cô ta ngây người, cô ta phóng lớn khuôn mặt người đàn ông trong bức ảnh kia lên.

Nháy mắt hít vào một hơi.

Lợi hại, vẫn là họ Trình kia lợi hại.

Lấy hoa hồng mà đưa cho người này?

Cô không muốn sống nữa rồi à?

“Trần tiểu thư? Mua hotsearch sao?” một nhân viên hỏi.

“Mua cái gì mà mua, mau tìm minh tinh chụp ảnh quảng cáo đi.” Trần Hi nhìn ảnh chụp, tâm trạng phức tạp, họ Trình cũng coi như xui xẻo, nghe nói trước kia yêu thầm một người, cuối cùng nhà người kia bị phá sản, đến Chu Hòa thì Đường Hòa cũng có một chân trong đó, khó có được nhìn trúng người kia thì lại trúng phải người không thể trêu vào.

“Alo, Trừng Trừng.” Trần Hi gọi điện thoại qua.

Trừng Trừng vừa chạy tới công ty, nhìn Lâm Yến từ đằng xa cười với cô.

“Hả, sao thế?” Trừng Trừng vội vàng cười xán lạn với Lâm Yến.

“Hoa tôi gửi cho cô giảm 20%” Trần Hi nhìn ra bên ngoài, thở dài, sự đồng tình của cô ta lan tràn.

Trừng Trừng nháy mắt vui vẻ, hình như có thể tiết kiệm được không ít tiền thì phải?

Cho nên, tài nguyên của cô đang ngày một tăng lên sao?

“Vậy các người nhớ rõ chuyển lại tiền thừa cho tôi nhé.” Nói xong, cúp máy.

“Tổng giám đốc Lâm.” Trừng Trừng gọi.

Lâm Yến sửng sốt: “Sao hôm nay cô lại vui vẻ như thế?”

Trừng Trừng nghĩ, sao có thể không vui đây?

Đặc biệt là lúc nhìn thấy gương mặt Lâm Yến đầy cảnh xuân, hình như là rất thuận lợi.

Cô bây giờ đã hiểu vì sao nhiều người thích chơi cổ phiếu như thế, dù sao có thể phát tài chỉ trong một đêm nha!

Việc còn lại cô chỉ cần nhìn chằm chằm anh ta đưa ra thị trường là được rồi.

“Nghe nói hai người tìm được nhà đầu tư rồi?”

“Đúng là có người đầu tư rồi.” Lâm Yến thâm ý mà nhìn cô, “Vừa hay tìm cô, tới văn phòng tôi một chút.”

Trừng Trừng đi theo, bỗng nhiên nghĩ tới trong mộng cô không thấy rõ được sự nổi tiếng của Hoành Duyệt.

“Chúng ta có phải thay tên hay là sẽ đóng cửa, hay chỉ mở một chi nhánh?” Trừng Trừng cẩn thận hỏi, cô thật ra vẫn rất thích chỗ này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-43.html.]

“Hả? Cháu đang nói cái gì thế? Ai nói là sau khi tìm được nhà đầu tư liền phải mở chi nhánh công ty?” Ngô Tùng uống cà phê, vẻ mặt khó hiểu.

“Không phải Đường Hòa sẽ đầu tư sao? Cô ta không yêu cầu sửa tên là?”

“Đường Hòa?” hai người sửng sốt, Ngô Tùng hoang mang mà nhìn về phía Trừng Trừng, “Ý cháu là vị đại tiểu thư Đường gia kia sao?”

Trong lòng Trừng Trừng bỗng nhiên có dự cảm bất thường, vì sao bọn họ lại dùng cái ngữ khí thế này?

“Chúng ta đúng là có gặp được đại tiểu thư Đường gia.”

Trừng Trừng ngay lập tức hơi thả lỏng.

“Cô gái họ Đương kia đúng là rất tinh mắt, nhưng cô ta cũng quá tự cao rồi, cái dạng như trừ cô ta thì cuối cùng chúng ta cũng sẽ không tìm được người có ý định đầu tư, hơn nữa, cô ta muốn đoạt vị trí của chú, chú đương nhiên không làm.”

Trừng Trừng: “?”

“Vậy hai người tìm được ai đầu tư?”

Hai người im lặng, Lâm Yến lúng túng: “Mẹ cháu không nói với cháu sao?”

Trong lòng Trừng Trừng nhảy dựng: “Nói cái gì ạ?”

“Đây là hợp đồng, Tiền tổng 750 vạn, cháu 250 vạn. Đúng rồi, tiền lương chú sẽ phát cho cháu. Sau này hoa hồng cũng sẽ chia cho cháu.” Lâm Yến ho nhẹ, có loại cảm giác như đi lừa gạt cô gái nhỏ.

Trừng Trừng nhìn hợp đồng, dại ra: “Cháu…. Cháu hỏi một chút.”

Trên tay cô lấy đâu ra nhiều tiền như thế! Trừng Trừng đứng dậy gọi điện thoại cho mẹ mình, trong điện thoại truyền ra âm thanh của mẹ cô.

“Trừng à?”

“Mẹ, con lấy đâu ra 250 vạn?”

Tưởng Tĩnh vỗ trán, quên luôn nói với con nhóc này.

“Đây là 5 năm tiền tiêu vặt của con.”

Tay nhỏ của Trừng Trừng run lên: “Thế… con ăn cái gì?”

“Ăn bằng tiền lương! Ăn tiền hoa hồng! Mẹ nói cho con biết, bây giờ công ty có quan hệ mật thiết với cần câu cơm sau này của con, con thành thật đi làm cho mẹ!”

Trừng Trừng: “….”

Sao không giống với những gì đã nói từ lúc đầu thế.

“Cái đó, mẹ, có thể dùng tiền tiêu vặt 5 năm nữa không?” Trừng Trừng đứng ở cửa sổ công ty, nhìn xuống bên dưới, cô thân là cổ đông của công ty!

Chỉ là có chút nghèo.

Tưởng Tĩnh nói: “Đừng nằm mơ! Ngoan ngoãn đi làm đi!”

“Mẹ, con nghèo!”

Ở đằng sau, Ngô Tùng và Lâm Yến cực kỳ ngượng ngùng mà quay đầu không nhìn cô.

“Nghèo? Mẹ nhớ rõ con có cái kim khố nhỏ, chắc hẳn phải còn tầm 4-5 vạn chứ?”

Trừng Trừng dựa đầu vào tủ kính, mua quần áo của Tiền gia không cần tiền sao?

Loading...