Nữ Phụ Xuyên Thư, Về Thôn Trồng Trọt [Mỹ Thực] - Chương 113:chương 113

Cập nhật lúc: 2025-09-15 12:59:59
Lượt xem: 327

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Từ Hâm hề cảm thấy lời của gì sai trái.

Nói về thứ tự , chẳng đề nghị thầu ? Dựa mà con nhỏ đó về là thể hưởng lợi sẵn?

Nghĩ , Từ Hâm tự cho là đúng mà nổi giận.

Ông Từ lời của con trai cho mơ hồ: “Cái hồ sen đó chẳng chỉ là một cái ao hoang ? Nó lấy về thì gì?”

Từ Hâm hung hăng lườm cha một cái: “Ông thì cái gì?”

“Làng Liên Hoa bây giờ đang phất lên, chỉ bán rau thôi mà nhà nào nhà nấy cũng kiếm ít. Còn cái ao đó nữa, con nhỏ Lâm Du thâm độc đó, một cân lá sen mà nó bán mấy chục tệ!”

Bà Từ há hốc miệng, chậu rau đang rửa tay suýt nữa thì tuột mất: “Mấy… mấy chục tệ?!”

Trời đất ơi, lá sen bằng vàng ? Ngày lúc còn ở trong làng, ai cần lá sen thì cứ ao mà bẻ. Đồ mọc hoang trong ao, bán cũng chẳng ai mua. Năm nào cũng đợi lá sen tự khô vàng, rụng xuống ao phân bón, năm một vòng luân hồi như thế.

Người trong huyện điên hết ? Lá sen mà cũng bỏ nhiều tiền mua về? Thứ ăn , cũng mặc , mà dám bán mấy chục tệ một cân?

là điên hết .

Từ Hâm châm một điếu thuốc, bực bội đá thùng rác.

Anh tức giận vì chuyện gì khác, mà là vì tại phát hiện chuyện quá muộn.

Thực , mấy tháng chuyện Huệ Hòa bán rau chạy. Anh nghề trang trí nội thất, tuy tiếng tăm lắm nhưng cũng vài bạn nhậu. Tình cờ rau củ Yên Hà Sơn đều đến từ làng Liên Hoa, và làng Liên Hoa nhờ bán rau mà phất lên, lúc đó trong lòng Từ Hâm khó chịu tả xiết.

Nhà và làng Liên Hoa ít mâu thuẫn, đặc biệt là chuyện đòi thầu hồ sen cuối cùng thành. Chuyện đó đắc tội nặng nề với trong làng.

, khi bạn ghen tị với việc Huệ Hòa kiếm tiền, bóng gió hỏi thể về làng xin một khoảnh đất . Cả đám khi uống say đều nhất trí cho rằng, rau củ ở làng Liên Hoa trồng như , chắc chắn bí mật gì đó. Nếu Từ Hâm thể về moi bí mật đó, chẳng họ sẽ phát tài một phen ?

Từ Hâm cũng lắm, nhưng hộ khẩu của chuyển lên thành phố, trong nhà ngoài căn nhà cũ thì còn gì. Dù về chia chác cũng .

Vốn dĩ đủ bực , Từ Hâm kìm tay, cứ dò hỏi tình hình của làng Liên Hoa. Cứ thế, thật sự ngóng ít chuyện, ví dụ như thị trấn Phương Bình bây giờ đang hưởng ké cơn sốt bán rau của làng Liên Hoa mà lên ít. Trên thị trấn còn một xưởng bánh quy nổi tiếng mạng, xưởng bánh quy đó là do ngôi giải nghệ Lâm Du mở, Lâm Du còn livestream bán bánh quy…

Từ Hâm ghen tị tức tối. So với việc kiếm tiền, điều khiến đau lòng hơn chính là từng coi thường nay phất lên. Anh vất vả mới thoát khỏi làng Liên Hoa, bây giờ dựa năng lực của mua hai căn hộ ở huyện, cứ ngỡ thể bỏ xa những ở quê, ai ngờ quê nhà bây giờ phát triển ngừng!

Chuyện ai mà chịu nổi?

Giọt nước tràn ly chính là một gia đình mà gần đây nhận trang trí nội thất. Gia cảnh nhà họ bình thường, nhưng một họ hàng ăn lớn ở thành phố Lộc. Gần đây họ hàng đó thường xuyên giữa thành phố Lộc và huyện Tịnh Thủy, hai ngày còn mời gia đình đến Cửu Phúc Lâu ăn một bữa.

Cửu Phúc Lâu là nhà hàng nhất huyện, đừng Từ Hâm ở huyện nhiều năm mà thực từng đến đó. Người chồng khi từ Cửu Phúc Lâu về thì khen ngớt lời, đặc biệt là món sườn non lá sen trong bữa tiệc.

Còn vợ thì hết lời ca ngợi món ngó sen mật ong.

“Cửu Phúc Lâu quả hổ là Cửu Phúc Lâu, tay nghề nấu nướng khỏi bàn, món ngó sen mật ong đó, mật thơm ngọt, còn ngon hơn cả loại mật ong mua cả trăm tệ một chai.”

Lúc đó Từ Hâm đến nhà họ để nghiệm thu sàn nhà, lỏm cuộc đối thoại của hai vợ chồng. Người vợ còn luôn miệng khen, lúc ăn thì bếp trưởng của Cửu Phúc Lâu còn đích chào hỏi, bếp trưởng , lá sen đều lấy từ Yên Hà Sơn, mật ong cũng .

Yên Hà Sơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-xuyen-thu-ve-thon-trong-trot-my-thuc/chuong-113chuong-113.html.]

Từ Hâm lập tức nghĩ đến làng Liên Hoa.

Bóng gió hỏi thêm vài câu, trong lòng chắc chắn đến tám, chín phần.

Thư Sách

Kết hợp với những gì xem khi rình mò trong phòng livestream của Lâm Du, khó để đoán tất cả đều bắt nguồn từ cô . Lâm Du lấy lá sen? Từ Hâm nghĩ ngay đến hồ sen mà từng từ bỏ.

Về đến nhà, Từ Hâm yên. Anh tìm một bạn học ở thị trấn, khi hỏi thăm, quả nhiên khu đất và hồ sen ở làng Liên Hoa thầu.

Điều khiến ghen tị hơn cả việc khác phát tài, chính là thứ của cải mà từng vứt bỏ thương tiếc nay khác nhặt về.

Lúc , Từ Hâm tiền cho mờ mắt, trong lòng chỉ nghĩ nếu ngày xưa bỏ cái hồ đó, thì phát tài bây giờ chẳng ?

Đó là Cửu Phúc Lâu đấy! Nghe một món ăn trong đó bán đến mấy trăm, cả ngàn tệ. Lâm Du bán mật ong và lá sen đó, thể kiếm ít ?

Từ Hâm nhịn mà mường tượng, nếu ngày xưa đổi ý phút chót mà sớm thầu cái hồ sen đó, thì kiếm tiền bây giờ chẳng ? Đừng Cửu Phúc Lâu chỉ là một nhà hàng, rằng những cửa hàng lâu đời như , mối quan hệ hề thua kém các ngành sản xuất khác. Nếu thể thông qua việc hợp tác với Cửu Phúc Lâu mà kết giao với những giàu

Từ Hâm càng nghĩ càng chi tiết, càng chi tiết càng tức giận.

Bên cạnh, ông Từ và bà Từ dám hó hé. Đối với con trai , hai tự hào sợ hãi. Mỗi khi Từ Hâm tâm trạng , hai vợ chồng già đều sẽ ngoan ngoãn lảng vảng mặt .

ông Từ trong lòng lẩm bẩm, rõ ràng lúc đầu con trai lấy hồ sen giá rẻ để nuôi cá vàng cơ mà.

Năm đó, Từ Hâm kiếm xô vàng đầu tiên từ miền Nam, khi trở về liền khoe khoang một phen ở trong làng. Lúc nhận thầu hồ sen, vỗ n.g.ự.c phúc cho quê hương. Cái hồ sen đó rộng lớn, ngó sen bán giá, nơi họ ở là vùng núi, bán ngó sen ngoài khó. Chẳng bằng nuôi cá vàng, cá vàng nhỏ, chiếm nhiều diện tích như các loại cá khác, mà bán giá.

Người trong làng tuy cảm thấy dọn sạch hồ sen chút đáng tiếc, nhưng viễn cảnh mà Từ Hâm vẽ quá . Anh thể biến làng Liên Hoa thành “làng cá vàng”, đều sẽ tiền. Cứ thế lừa qua lừa , trong làng thật sự động lòng, giúp dọn dẹp sạch sẽ hồ sen. Hợp đồng cũng ký xong.

đến lúc trả tiền, Từ Hâm hối hận.

Vốn dĩ nghĩ nuôi cá chắc chắn đơn giản, nhưng khi tìm hiểu sâu hơn, thấy đơn giản như . Cá vàng chiếm diện tích, nhưng thứ khó nuôi. Các điều kiện nuôi cá bên ngoài, các chỉ đều kiểm soát cẩn thận. Người bây giờ nuôi cá vàng phần lớn đều là nuôi tập trung, mỗi ao đều kiểm soát để đảm bảo tỉ lệ sống của cá.

Tính toán các thiết đó xuống, cũng là một con nhỏ.

Từ Hâm chùn bước.

Vốn dĩ rút lui cũng gì, vấn đề là lúc đó Từ Hâm lòng riêng, luôn cảm thấy dân làng thấy ký hợp đồng thì sẽ giao hồ sen cho . Lấy hồ sen, thể nuôi thứ khác. Nuôi lớn mới trả tiền cho làng, chẳng là vẹn cả đôi đường ?

Yêu cầu vô như , một hộ nào ở làng Liên Hoa đồng ý. Từ Hâm dứt khoát bỏ của chạy lấy , mang theo cha chuyển hộ khẩu , bỏ mớ hỗn độn thèm quan tâm. Hơn nữa, vì những tranh cãi qua với , làng Liên Hoa bỏ lỡ cơ hội gặp một ông chủ lớn do thị trấn mời về đầu tư.

Những chuyện cũ , ông Từ nhớ rõ, Từ Hâm cũng nhớ rõ. Chính vì nhớ rõ, Từ Hâm mới nổi giận vô cớ. Anh bây giờ thể về gây sự, nhưng gây sự thì gì? Người năm đó vẫn còn sống sờ sờ, một đống nhân chứng đều ở đó. Ai cũng thể vài câu .

Mặc dù trong mắt Từ Hâm, là Lâm Du nhặt của hời của . Nếu năm đó thầu, bây giờ đến lượt Lâm Du ? Nói chừng còn là vì lúc cho dọn hồ sen, nhổ bớt sen, cho ao thêm màu mỡ, trồng mới như .

Lập luận ngụy biện gào thét trong lòng Từ Hâm, khiến thể yên lòng.

Từ Hâm hung hăng dí điếu thuốc xuống mặt bàn: “Không , thể để cô sống yên như !”

Lấy thì cũng thể để khác công hưởng lợi của .

Ánh mắt Từ Hâm trầm xuống: “Bố, , hai ngày nữa hai về làng ở , con cũng về, chúng về xem nhà cũ.”

Nhà họ lúc chuyển hộ khẩu trả đất, lúc làng xác nhận quyền sử dụng đất cũng phần của họ, nhưng đất nền nhà vẫn là của . Có nhà ở đó, họ về ai thể gì?

Bà Từ làu bàu . Lần lúc , bà mạnh miệng rằng sẽ theo con trai lên thành phố hưởng phúc, cái làng rách nát sẽ bao giờ . Bây giờ về ở, chẳng là tự vả mặt ?

 

 

 

 

 

Loading...