Nghe , mặt bà Trình lập tức sa sầm, nhổ nước bọt, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không hổ, hóa thông phòng cho , bảo chịu ở Khương gia”.
Rồi bà lớn tiếng : "Nhà đẻ nàng ở đây thì nhất định là ở đây ? Nàng Khương gia đuổi , chắc chắn dám trở , các nơi khác tìm !"
Mấy đó liếc : "Thế con trai của Tiền Chiêu Đệ ? Lão gia chúng thấy ngày nào nàng cũng thương nhớ con trai, đau lòng cho nàng nên bảo chúng đưa con trai nàng về Chu gia, để cho con bọn họ đoàn tụ!"
Nói là đoàn tụ, nhưng thật là bắt con tin. Đến lúc đó, Tiền Chiêu Đệ sẽ ngoan ngoãn ở Chu gia.
"Muốn mang cháu trai của ? Các ngươi đạo đức ! Đồ thiếu đạo đức sinh con trai!" Bà Trình mắng.
Mấy đó liền định xông trong.
Khương Dao lạnh mặt, mang Khương Tiểu Hắc ? Phải bước qua nàng .
Khương Dao vươn tay, bà Trình lập tức đưa cho nàng cái chày cán bột đang đặt dựa tường.
Khương Dao cầm cái chày cán bột, trông như sắp đánh ...
lúc , một bóng từ ngoài chạy .
"Ta ở đây! Ta theo các về! Các đừng bắt Tiểu Hắc!"
Đó là Tiền Chiêu Đệ.
Hóa nàng vẫn , mà đang trốn ở cửa.
Bà vốn định luôn, nhưng lo Chu gia sẽ nhằm Khương gia nên còn do dự.
Không ngờ điều bà lo lắng xảy .
Tiền Chiêu Đệ quỳ xuống đám hạ nhân: "Xin các , đừng bắt con ! Xin các !"
"Tiền thị, đây là lệnh của lão gia, ai bảo ngươi bỏ trốn hả?" Một hạ nhân xong liền đá Tiền Chiêu Đệ một cái.
Dù gọi là thông phòng, nhưng thái độ gia nhân đối với Tiền Chiêu Đệ như đủ để thấy bà chịu bao nhiêu đau khổ ở Chu gia.
"Chúng là súc sinh! Cầu xin chúng ích gì? Ai bảo ngươi tham phú quý chứ!"
"Thôi, Dao Dao ở đây nên bọn họ sẽ mang Tiểu Hắc ”.
"Thật đen đủi, còn chùi đ.í.t cho ngươi!"
Bà Trình tức giận, nhưng vẫn linh hoạt kéo Tiền Chiêu Đệ phía lưng Khương Dao.
TBC
Khương Dao cầm cái chày cán bột, đám gia nhân mặt.
Mấy gia nhân đó coi nàng gì, ngược vì thấy nàng xinh mà nảy sinh ý đồ .
Vài kẻ thèm sắc của nàng liền lao tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-103.html.]
kịp tới gần thì cái chày cán bột đập mạnh cánh tay.
"Á! Đau quá! Tay gãy !" Kẻ đó ôm cánh tay, nhảy lên hét lớn.
"Con mụ già, dám đánh ... Á!"
Khương Dao dùng chày cán bột đánh tới tấp bọn chúng, động tác vô cùng nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đánh đám gia nhân tới răng rơi đầy đất.
Nữ nhân thật sự quá hung dữ!
Trên đất, đám gia nhân đều nghĩ .
"Còn nếm thử cái chày cán bột ?" Khương Dao chậm rãi hỏi.
Mấy gia nhân sợ hãi, khó nhọc bò dậy khập khiễng chạy .
Gia nhân , trong viện đều thở phào nhẹ nhõm.
Tiền Chiêu Đệ cảm thấy áy náy: "Thật xin , là liên lụy các ..”.
"Đồ chổi!" Bà Trình tức giận : "May mà Dao Dao ở đây, nếu cháu trai của ngươi liên lụy ”.
Tiền Chiêu Đệ Tiểu Hắc, hổ áy náy, để đối mặt với con trai.
Vì bà chạy trốn ngoài gì chứ?
Bây giờ còn liên lụy tới Tiểu Hắc và Khương gia...
Khương Dao khá bình tĩnh.
Đám gia nhân và Chu gia chắc chắn sẽ bỏ qua chuyện một cách dễ dàng.
Lúc , là lúc để trách móc ai.
Quan trọng nhất là nghĩ cách giải quyết.
"Thẩm, ngươi nhà cùng với ”. Khương Dao .
Tiền Chiêu Đệ theo Khương Dao phòng.
Khương Dao phát hiện Tiền Chiêu Đệ luôn run rẩy, vẻ hoảng loạn.
Khương Dao nắm tay bà , thấy tay bà lạnh lẽo.
"Dao Dao, cháu nên gì bây giờ? Ta sẽ trở về cầu xin Chu lão gia... Dù nữa thì cũng xin tha cho Tiểu Hắc!"
"Thẩm, Chu lão gia là thế nào? Ngươi cầu xin ích gì ?" Khương Dao hỏi.
Mặt Tiền Chiêu Đệ tái nhợt: "Vô ích, là kẻ điên, sẽ bỏ qua cho , cũng sẽ tha cho Tiểu Hắc”.