Khương Dao trở phòng .
Chiều nay trở về quá muộn nên ngày mai bọn họ mới trở về thôn.
Nàng ngửa giường, trong đầu ngừng nghĩ đến Cơ Hoài Dã.
Trên công đường chỉ gặp mặt hai , hai còn cơ hội chào hỏi. Không chân Cơ Hoài Dã thế nào ?
Đang miên man suy nghĩ thì tiếng gõ cửa vang lên. Khương Dao mở cửa liền thấy một gương mặt trẻ tuổi, chút kinh ngạc.
"Mạc Hồi?"
"Khương cô nương, đại nhân nhà chúng mời ngươi đến phủ một chuyến”.
Trong lòng Khương Dao cảm thấy vui vẻ.
Khương Dao theo Mạc Hồi khỏi khách điếm, dọc đường cái một lúc, rẽ bảy tám liền tiến một con hẻm yên tĩnh. Một tòa sân ở trong con hẻm nhỏ .
"Phía hẻm nhỏ chính là huyện nha" Mạc Hồi giải thích: "Đại nhân thích yên tĩnh nên thuê viện ”.
Khương Dao theo Mạc Hồi sân, xuyên qua phòng khách, phát hiện phía còn một cái sân. Trong đó, một bóng dáng cao lớn mặc áo dài đang , trong tay còn cầm một quyển sách.
"Đại nhân, Khương cô nương đến ”.
Mạc Hồi xong liền xoay rời .
Cơ Hoài Dã về phía Khương Dao, ánh mắt dừng khuôn mặt kiều diễm và vòng eo mảnh mai của nàng, trong lòng dâng lên một niềm vui sướng mơ hồ.
Hai cứ như .
Cuối cùng, Khương Dao phá vỡ sự im lặng.
"A Dã, chân của thế nào ?"
Cơ Hoài Dã nhíu mày : "Có khi cảm thấy trướng”.
Khương Dao liền nghĩ ngay đến việc m.á.u lưu thông. Trước đây Chu đại phu cần xoa bóp cho Cơ Hoài Dã, chính là để tránh tình trạng .
"Hiện tại cảm thấy trướng ?"
"Ừm”.
"Vậy xoa bóp giúp nhé”. Khương Dao .
Nàng liếc thấy một cái ghế ở trong sân.
"Huynh lên đó ”.
Cơ Hoài Dã lời xuống, kéo quần lên để lộ bắp chân.
Chân của Cơ Hoài Dã thẳng tắp thon dài, Khương Dao đặt tay lên, cảm nhận sự ấm áp và cơ bắp cứng rắn.
Khương Dao xoa bóp thuần thục.
Cơ Hoài Dã mím môi, ánh mắt dừng gương mặt trắng nõn của nàng. Tay nhỏ mềm mại của nàng ấn lên chân nhưng lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-109.html.]
Cơ Hoài Dã tưởng tượng cái tay nhỏ đó dừng n.g.ự.c ...
Hắn cảm thấy da đầu tê dại, đột nhiên vươn tay bắt lấy tay Khương Dao.
Khương Dao sửng sốt: "Sao ? Còn xong mà?"
"Đỡ hơn nhiều ”. Cơ Hoài Dã , giọng chút khàn khàn.
"Đợi lát nữa sẽ dạy cho Mạc Hồi”. Khương Dao .
"Không cần”.
"Tại ?"
"Hắn vụng về”.
Khương Dao kinh ngạc, Mạc Hồi nhanh nhẹn mà.
lẽ là nam tử, tuy am hiểu việc võ nghệ nhưng việc chăm sóc kém hơn một chút.
"Viện hầu ?" Khương Dao hỏi.
Cơ Hoài Dã lắc đầu.
"Cơm cũng do Mạc Hồi nấu ?"
"Ừm”
Khương Dao nghĩ điều giống trong tiểu thuyết. Cơ Hoài Dã thích yên tĩnh, thích khác đụng , lên tể tướng thì bên cạnh cũng vẫn chỉ Mạc Hồi hầu hạ.
"Mạc Hồi nấu cơm ngon”. Cơ Hoài Dã đột nhiên , trong giọng chút ấm ức.
Thật là kén ăn. Cơ Hoài Dã mắt giống như một con mèo lớn đáng thương, đáng yêu.
TBC
Nàng cảm thấy bản thật điên rồ khi cảm thấy vai ác g.i.ế.c chớp mắt trong tiểu thuyết thật đáng yêu.
Không chỉ cảm thấy đáng yêu, mà còn mềm lòng.
"Tối nay nấu cơm cho , cải thiện chút thức ăn nhé”.
"Ừm”.
Nam nhân vẫn lạnh lùng, tiết kiệm lời như vàng.
ở nơi Khương Dao thấy thì khóe miệng Cơ Hoài Dã khẽ cong lên.
Mạc Hồi đang xổm cửa, đương nhiên thấy những lời đại nhân về .
Nói ngốc, nấu cơm dở…..
Nghe lời , giống tiếng ?
Nói thật, theo đại nhân nhà 5 năm , đúng thật thói ở sạch của đại nhân nhà nghiêm trọng, nhưng cũng kén ăn, khi thiếu ăn thiếu mặc thì thậm chí ngay cả thịt tươi còn nuốt .
Cho nên lời thật là để Khương cô nương nấu cơm cho đại nhân.
Chậc, kịch bản sâu thật.