Lòng hiếu kỳ của Mạc Hồi càng dâng lên.
Có thể gặp sơn tặc trở về thì là còn dựa vận may.
Cũng may vận khí của bọn họ tồi, đợi nửa canh giờ, liền một đám sơn tặc trở .
“Lão đại, thu hoạch tồi”.
“ , năm trăm lượng đấy, trại chủ thấy thì cũng khen lão đại tiền đồ”.
“Hắc hắc hắc”.
Khương Dao thăm dò , liền thấy ba bốn sơn tặc vây quanh một cao to, mặt sẹo do đao kiếm để đang về phía bên .
Sơn tặc chia hai loại, một loại là trại chủ mang theo một đám xuống núi đốt g.i.ế.c cướp bóc, một loại là nhóm tiểu lâu la thường xuyên xuống núi tống tiền.
Ngoài một phần nộp lên thì còn đều thể tự giữ .
Năm hiển nhiên chính là tình huống phía .
Khương Dao vỗ n.g.ự.c bảo với ba Cơ Hoài Dã cứ chờ ở đây, tỏ vẻ tất cả cứ để nàng tay, đó khỏi phía cục đá, giọng yếu ớt kêu lên: “Cứu mạng ~”
Năm sơn tặc lập tức tiếng mà đến.
Tên thủ lĩnh chạy đến nhanh nhất, thấy là một mỹ nhân thì đôi mắt lập tức sáng ngời.
“Tiểu nương tử, thế ? Ta tới cứu ngươi!” Tên thủ lĩnh vọt tới bên cạnh Khương Dao, ánh mắt dính ở mặt nàng.
“Có…… rắn…”. Tiểu nương tử yếu ớt, đầy mặt hoảng sợ mà chỉ về một hướng.
“Cái gì? Có rắn ?” Trên mặt tên thủ lĩnh lập tức lộ vẻ hoảng sợ, đó liền lẻn đến phía các tiểu của , co , nỗ lực giảm bớt cảm giác tồn tại của bản .
Khương Dao: “……”
Cuối cùng vẫn là hai tiểu tới, về phương hướng mà Khương Dao đang chỉ.
“Không rắn mà”.
“Tiểu nương tử, chẳng lẽ là ngươi hoa mắt?”
“Khả năng…… chạy ……” Trong giọng của Khương Dao vẫn còn mang theo sự sợ hãi.
“Chạy ?” Tên thủ lĩnh ngẩng đầu ưỡn ngực, từ phía mấy tiểu .
Trên mặt bày vẻ ‘rắn là cái rắm’, bước chân chậm nhỏ, về hướng mà Khương Dao chỉ.
Sau khi xác định thật sự rắn thì càng thêm ngẩng đầu ưỡn ngực.
“Tiểu nương tử, xác định , rắn còn nữa, đừng sợ”.
“Đa tạ hùng”. Tiểu phụ nhân yếu đuối nhẹ nhàng cảm ơn.
Tên thủ lĩnh lập tức cảm thấy xương cốt đều nhũn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-129.html.]
Anh hùng ? Đây vẫn là đầu tiên gọi là ‘ hùng’ đâý!
Bỗng cảm thấy khí thế của vọt lên hai mét tám!
TBC
“Anh hùng, ít nhiều cũng nhờ ơn cứu mạng của ngươi”.
“Không cần khách sáo, chuyện nhỏ tốn sức gì!”
“Dáng vẻ của hùng thật dũng”.
“Hắc hắc, tiểu nương tử thật sự ánh mắt”.
Một đám tiểu lâu la: Anh dũng? Sao bọn họ thấy? Xem tiểu nương tử chỉ đôi mắt vấn đề mà đầu óc cũng vấn đề.
“Anh hùng, nhà cưỡng ép gả cho một kẻ xí, gả nên đào hôn chạy đến núi rừng , khắp nơi xa lạ, thể dựa . Vì ngươi thể thu nhận ?”
Hai mắt tiểu phụ nhân đầy vẻ chờ mong.
Tên thủ lĩnh đầy phấn chấn.
Anh hùng cứu mỹ nhân, đương nhiên cứu trợ .
“Tiểu nương tử theo ”.
“Lão đại, trại chủ nghiêm lệnh cấm cường đoạt dân nữ……”
“Đây là đoạt ? Đây là tiểu nương tử cầu cứu!”
Lại tiểu nương tử , cũng e lệ ngượng ngùng mà lão đại bọn họ.
Thật là gặp quỷ mà!
Mấy ngày hôm thấy lão đại bọn họ lén vái cây đào.
Chẳng lẽ là như thế thì thể thu hút vận đào hoa ?
Các tiểu cũng còn lời gì để .
Một đầu , thấy sơn trại trở về, đúng tín hiệu nên thả cầu treo .
Tên thủ lĩnh che chở Khương Dao, tay lén lút đặt ở lưng nàng.
“Tiểu nương tử cẩn thận một chút……”
Đi qua cầu treo.
Khương Dao thấy chỉ hai bảo vệ cầu treo……
“Tiểu nương tử, thôi, hiện tại trở về còn kịp ăn cơm chiều!”
Tiểu nương tử yếu ớt đột nhiên nghiến răng.
Một cái chớp mắt như thôi mà tên thủ lĩnh cảm thấy nàng giống một con thú dữ nhỏ.
Nháy mắt tiếp theo, một quyền liền dừng ở mặt .