Tiền Chiêu Đệ ôm chặt Khương Dao, nhắm mắt , gió mạnh thổi qua tai.
Ban đầu tim đập thình thịch, thể suy nghĩ gì.
Một lúc , bà mới dám mở mắt , suy nghĩ rối bời.
Bà hy vọng Điềm Bảo do ca tẩu bắt, nếu bà dám đối mặt với Khương gia, để đối mặt với Dao Dao?
đó, bà hy vọng là do ca tẩu bắt.
Ít sẽ hướng để tìm Điềm Bảo.
Nếu là mìn bắt cóc thì trời đất rộng lớn như thế tìm ở đây?
Điềm Bảo là một bé gái đáng yêu, nếu rơi tay mìn, chịu cảnh tra tấn thì bà cũng dám tưởng tượng sẽ là kết cục gì.
Mặt Khương Dao cau chặt, ánh mắt ẩn chứa sát khí.
Nàng thực sự g.i.ế.c !
Nếu Điềm Bảo mệnh hệ gì thì nàng nhất định sẽ khiến cho những kẻ đó hối hận suốt đời!
TBC
Ngựa nhanh chóng phi qua con đường nhỏ ở nông thôn.
Khi qua đoạn đường núi, tốc độ ngựa thể chậm .
Qua khỏi núi, một thôn xóm hiện mắt, chính là thôn Tiền Gia.
Tiền Chiêu Đệ chỉ đường, chẳng mấy chốc họ đến một sân nhà rách nát, chính là nhà đẻ của Tiền Chiêu Đệ.
Khương Dao xoay xuống ngựa, tiến sân hô lớn: “Tiền Đại Quý, đây!”
Tiếng hét đầy sát khí của Khương Dao nhanh chóng gọi bên trong .
“Gọi cái gì, gọi hồn !” Ra tới là Tiền Trương thị, nương của Tiền Chiêu Đệ, thấy hai thì sắc mặt bà liền đổi.
Bà chuyện Tiền Chiêu Đệ rời khỏi Chu gia.
Ban đầu bà nghĩ nữ nhi tái giá với Chu lão gia thì bà sẽ hưởng phúc, nhưng kết quả là còn chẳng gặp mặt nữ nhi.
Đại Quý Chu lão gia cho phép nữ nhi ngoài.
Như thì gì.
hiện tại nữ nhi về Khương gia mà thèm về thăm nhà đẻ một nào.
Đứa nữ nhi thật là phí công nuôi dưỡng mà.
Lại còn chọn đúng giờ cơm để tới, chẳng lẽ là ăn chực?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-176.html.]
“Chiêu Đệ, đây là cháu gái của ngươi ? Cháu gái của ngươi thế? Hô to gọi nhỏ như bà điên..”.
Khương Dao ngắt lời, lạnh lùng : “Gọi Tiền Đại Quý đây!”
Ánh mắt Khương Dao đầy sát khí khiến Tiền Trương thị sợ hãi.
Bà là kẻ chuyên bắt nạt kẻ yếu, giọng điệu của Khương Dao cứng rắn, bà liền mềm nhũn.
“Tìm Đại Quý gì? Đại Quý vất vả cả ngày, đang ngủ..”.
Khương Dao mất kiên nhẫn, một chân đá ngã cổng rào tre, bước sân.
“Này, ngươi gì , điên !” Tiền Trương thị chạy theo Khương Dao hô hoán.
Khương Dao để ý đến bà mà thẳng tới cửa phòng duy nhất đóng kín, một chân đá tung cánh cửa.
Khương Dao bước tới kéo Tiền Đại Quý khỏi giường.
Tiền Đại Quý rơi xuống đất, tỉnh dậy, giãy giụa, nhưng phát hiện bàn tay như gọng kìm ông cứ thế kéo ngoài, quăng mạnh xuống sân.
Tiền đại tẩu từ nhà xí bước , thấy cảnh tượng hung bạo liền vội vàng trốn nhà xí.
Khương Dao nắm cổ áo Tiền Đại Quý nhấc ông lên.
“Điềm Bảo ?!”
Mắt Tiền Đại Quý đảo liên tục: “Điềm Bảo cái gì? Điềm Bảo là ai? Sao Điềm Bảo ở chứ?”
Khương Dao tát mạnh mặt Tiền Đại Quý.
“Đây là gì , mau thả Đại Quý !” Tiền Trương thị định xông lên nhưng Tiền Chiêu Đệ ngăn .
Tiền Chiêu Đệ là Tiền Trương thị đánh mà lớn lên nên bà sợ nương của , quyết gả cho Khương Lão Tam là đầu phản kháng, nhưng cũng chỉ là trộm chạy mất, là đầu tiên trắng trợn táo bạo ôm lấy bà như .
“Ôi, ngươi giúp ngoài bắt nạt nương của ngươi, ngươi là đồ vô ơn, súc sinh!” Tiền Trương thị đè lên Tiền Chiêu Đệ, đánh đập bà .
Khương Dao đột nhiên tát cho Tiền Đại Quý hai cái nữa.
Tiền Đại Quý đầu váng mắt hoa, nuốt một ngụm nước bọt.
“Ta thật sự ... ..”.
“Không thì tin g.i.ế.c ngươi ?”
Tiền Đại Quý run rẩy, thấy ngoài cửa hai bước liền vội kêu lên:
“Nhị , tam , mau cứu !”
Tiền Trương thị cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy hai nhi tử khác trở về.