Giảm giá rượu gạo?
Khương Dao cảm thấy điều mờ ám, chờ cơ hội thì sẽ hỏi thăm một chút.
Cả một ngày hôm nay, Khương Dao mới bán nửa vại, cộng thêm năm cân, kiếm hai lượng cộng thêm năm trăm văn.
Sau khi Khương Dao thu quán thì dạo đến quán rượu , liền phát hiện nguyên nhân.
Hóa quán rượu đổi ông chủ, đến tên cũng sửa . Ông chủ mới chính là nhị thiếu gia của Quách gia nảy sinh xung đột với Khương Dao ngày .
Cái thể giải thích vì đối phương thà rằng tiêu tốn một cái giá lớn cũng khiến kinh doanh nổi nữa.
“A, đây Khương cô nương ? Ngươi cũng tới mua rượu ?” Người chuyện chính là nhị thiếu gia của Quách gia.
Hắn là mang thù.
Ngày đó, đầu tiên là nữ nhân dẫm một chân, đó một con khỉ xa lạ cào mặt.
Trấn Thạch Đầu nhỏ, chỉ cần bảo gia đinh hỏi thăm một chút là tìm hiểu con khỉ xa lạ chính là do nữ nhân nuôi dưỡng.
Hắn nữ nhân bày quán ở trấn , sớm xử lý nàng.
Bày quán bán rượu ?
Hắn sẽ khiến cho nàng buôn bán nổi!
Vừa lúc đại ca bệnh, đại tẩu chăm sóc đại ca, vì liền khuyến khích giao sản nghiệp trong nhà cho quản.
Trong tay tiền, liền mua quán rượu , còn sửa tên thành ‘Quán rượu Quách thị’.
Hắn cố ý giảm giá rượu gạo xuống giá cả cực kỳ thấp. Lần , xem nàng còn thể bán tiếp !
“Rượu gạo bao nhiêu tiền?” Khương Dao hỏi.
“Một cân rượu gạo một trăm văn”. Nhị thiếu gia của Quách gia cố ý .
Một cân mà mới bán một trăm văn, thì một vại mười cân của Khương Dao cũng chẳng khác nào chỉ bán một lượng.
Giá như còn thấp hơn cả chi phí bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-186.html.]
Rượu gạo của Khương Dao giá năm lượng, ngoài những theo đuổi hương vị thì khi giá cả sự chênh lệch nhiều như , chắc chắn đều sẽ tới mua ở quán rượu .
Khương Dao dạo một chút xoay rời khỏi quán rượu.
Nhị thiếu gia của Quách gia bóng dáng rời của nàng, tâm trạng vô cùng , mặt là sự đắc ý dào dạt.
TBC
Khương Dao trở về khách điếm. Dọc theo đường , nàng vẫn luôn suy nghĩ chuyện .
Nàng là chủ động tìm phiền toái, nhưng mà phiền toái tìm tới cửa thì cũng khả năng nhịn xuống .
Nhị thiếu gia của Quách gia càng nhằm nàng thì nàng càng như hạt giống lớp đất che , nhất định nỗ lực đ.â.m chồi bên ngoài.
Chuyện phản kích cần bàn bạc kỹ hơn.
Khương Dao còn một việc .
Nhân lúc sắc trời còn sớm, khi đặt rượu bán hết ở khách điếm xong thì chợ một chuyến.
Nàng đến cuối chợ, rẽ sang hướng bên trái rẽ một cái ngõ nhỏ.
Ngõ nhỏ nhiều mìn, cũng nhiều tự bán .
Ở thời đại , mạng như cỏ rác, cũng là một loại sản phẩm kinh doanh.
Khương Dao liền mìn tiến đến đón.
“Vị phu nhân mua ? Là mua nha , là thư đồng? Hay là hộ viện, bà vú? Chỗ đều đủ”.
Bà dẫn Khương Dao xem, liền thấy một góc nhiều xổm, nam nữ già trẻ đều . Bọn họ đều bẩn thỉu, quần áo tả tơi, tất cả đều trợn tròn mắt, mắt trông mong mà nàng.
Khương Dao thoáng qua chút đành lòng.
Thời đại là như thế, chỉ dùng sức của một thì cách nào đổi.
Nàng khiến cuộc sống của lên thì mới thể trợ giúp cho càng nhiều hơn.
Mục đích của Khương Dao là tìm hộ vệ cho hai đứa nhỏ.
Là hộ vệ thì đầu tiên là thanh niên trai tráng, thủ tương đối , hơn nữa trung thành bảo vệ chủ.