“Ngày hôm qua, Thanh Nhi cầm sách!” Ngưu đại thúc vui mừng .
Tuy rằng gập ghềnh, thể so với quá khứ, nhưng mà cũng chứng minh đang chuyển biến !
Ông trông mong nhi tử thể thi đậu công danh, quang tông diệu tổ, chỉ mong thể bình thường, tương lai cưới một nương tử sinh con đẻ cái như bình thường là .
Ngưu Đại Sơn và Khương Dao ít lời, thấy thời gian còn sớm liền do dự : “Dao Dao, cửa việc……”
Ông thể cứ thoải mái hưởng thụ trợ giúp của huyện lệnh. Trong thời gian , ông cũng việc, là khiêng bao ở bến tàu.
Mỗi ngày cũng đủ nuôi sống hai cha con, còn thể tích góp một chút tiền.
Phải tích tiền thuốc men để trả cho Cô đại phu.
Cho nên, ông nghỉ một ngày nào.
“Ngưu thúc, cũng về nhà”. Khương Dao .
Khương Dao vài câu bảo Ngưu Thanh dưỡng bệnh thật .
Ngưu Thanh nghiêm túc, ngoan ngoãn gật đầu.
“Dao Dao tỷ chú ý an đường”. Ngưu Thanh ngoan ngoãn .
Khương Dao gật đầu, cùng Ngưu Đại Sơn cửa.
Khương Dao cưỡi ngựa trở về trấn Thạch Đầu.
Buổi sáng nàng xuất phát thì đến buổi chiều đến nơi, còn cố tình đến cửa quán rượu một chút.
Ngày hôm qua nàng rải rác tin tức rượu gạo ở trấn Thạch Đầu chỉ bán một lượng bạc ở huyện thành, cũng động lòng .
Vừa thấy thì quả nhiên thật vui mừng. Có một chiếc xe chở hàng hóa đang dừng ở quán rượu Quách thị.
Vài đang cuồn cuộn ngừng mà dọn rượu gạo bên ngoài.
Đợi một lát thì thấy nhị thiếu gia của Quách gia vội vàng chạy đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-202.html.]
Nhìn thấy một xe rượu gạo liền đau từng khúc ruột.
Phải rằng giá nhập mà xưởng rượu cho là hai trăm văn một cân!
Cho nên, một lượng một vò là bán lỗ vốn!
Vốn dĩ Khương Dao thể buôn bán , dù thì mua rượu gạo ở trấn cũng quá nhiều, nên cũng lỗ bao nhiêu.
mà dù thế nào cũng nghĩ tới, hôm nay tới đòi mua hết bộ rượu gạo của .
Hắn chưởng quầy quán rượu thì vội vàng chạy đến.
“Không bán, bán!” Nhị thiếu gia của Quách gia xong liền nhất định đòi chuyển rượu trong xe xuống.
“Chúng thanh toán tiền , gì đạo lý bán chứ?”
Lão gia ở trong nhà của tới mua rượu cũng là thích của rẻ. Sau khi thì bảo hạ nhân đến xem.
TBC
Nếu mà hạ nhân về tay thì khó tránh khỏi sẽ trách mắng một trận.
Lúc , cái gì cũng chịu cho nhị thiếu gia của Quách gia lấy rượu gạo xuống.
Hai bên giằng co một lúc, cuối cùng mua rượu giỏi hơn, đè nhị thiếu gia của Quách gia.
Nhị thiếu gia của Quách gia chỉ thể để mặc cho mấy chục vò rượu gạo chở !
“Đây là nhị thiếu gia của Quách gia đang từ thiện , bá tánh của huyện Lục Thủy sẽ nhớ rõ đại ân đại đức của ngươi lắm đấy”. Khương Dao dùng giọng điệu khoa trương .
Sắc mặt của nhị thiếu gia Quách gia lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Hắn cố ý giảm giá, vốn dĩ là đàn áp Khương Dao, nhưng mà như thế nào cũng nghĩ tới sẽ vác đá đập chân !
Nhị thiếu gia của Quách gia dám nhập thêm rượu gạo nữa, nếu ngày mai một nhóm tới mua hết bộ thì sẽ lỗ to!
“Ngươi chờ đấy! Ta tin trị một tiểu tiện nhân như ngươi!” Nhị thiếu gia của Quách gia chỉ Khương Dao chửi ầm lên.
Khương Dao hừ nhẹ một tiếng. Nàng cảm thấy bản giỏi cỡ nào, nhưng mà đấu với loại ngốc nghếch như nhị thiếu gia của Quách gia thì vẫn là dư dả!