Giữa trưa Khương Dao lên tới trấn.
Khương Dao tới trấn nhiều như thế , là ngựa quen đường cũ.
Nàng tới khách điếm quen thuộc thuê một gian phòng, bắt đầu dàn xếp.
Trấn Thạch Đầu chỉ một sòng bạc.
Rất nhanh Khương Dao hỏi vị trí của sòng bạc.
Nàng quần áo nam về phía sòng bạc.
Sóng bạc trong một con hẻm nhỏ hẻo lánh, nhưng mà lượng lui tới dứt.
Khương Dao ở cửa quan sát một chút nghênh ngang sòng bạc.
Đi là một bầu khí chướng khí mù mịt, trong mắt , đều mang theo dục vọng và tham lam.
Khương Dao lướt qua thấy sòng bạc lớn, đại khái hai mươi mấy bàn.
Xung quanh mỗi bàn đều vây đầy .
Có hưng phấn to, lóc thảm thiết.
Ánh mắt nàng nhắm thẳng một hình gầy yếu, quen thuộc.
Đó là một thiếu niên, đôi mắt liếc ngang liếc dọc, rõ ràng đang ấp ủ ý định xa gì đó.
mà những khác đều đang đắm chìm trong niềm vui hoặc là bi ai nên ai cũng chú ý tới .
Bàn tay nhỏ của chậm rãi vươn ……
Mắt thấy sắp trộm túi tiền của mục tiêu, đột nhiên một bàn tay bắt lấy .
“Đệ , hóa ngươi ở đây. Nương bảo tới đây gọi về ăn cơm”. Khương Dao kéo ngoài.
Thiếu niên trừng mắt Khương Dao, là nữ nhân hư hỏng , ai là của nàng chứ.
Thiếu niên vùng , nhưng cảm thấy tay đối phương giống như kìm sắt, vốn dĩ thể tránh thoát.
Chỉ thể nàng kéo khỏi sòng bạc, kéo một hẻm nhỏ, dồn góc.
“Ngươi trộm đồ, chẳng đừng để thấy ngươi trộm đồ ? Nếu thấy một là đánh một ”. Mặt Khương Dao cảm xúc .
Thiếu niên trừng mắt liếc Khương Dao một cái.
“Ta trộm thì những đó cũng bại hết cho sòng bạc”.
Khương Dao suýt chút nữa bật , giọng điệu đương nhiên, nhưng mà nghĩ thì hình như đúng là chuyện như thế.
“Ngươi tên là gì?” Khương Dao hỏi.
Thiếu niên tức giận xoay mặt : “Sao cho ngươi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-206.html.]
Khương Dao trực tiếp kéo đai lưng của thiếu niên .
Sắc mặt thiếu niên đổi, từ trắng chuyển sang hồng, từ hồng chuyển sang trắng, vội vàng túm lấy đai lưng của .
mà đối phương linh hoạt, thoắt cái cởi dây lưng .
Thiếu niên đành túm chặt lấy quần áo của , dùng ánh mắt cảnh giác thẹn thùng phẫn hận trừng Khương Dao.
“Ngươi gì?!”
Khương Dao chuyện, đó dùng thắt lưng, cột tay và chân của thiếu niên , còn thắt một chiếc nơ bướm xinh .
“Yên tâm, tỷ hứng thú với tên giá đỗ như ngươi, đừng nghĩ nhiều”.
Thiếu niên suýt chút nữa tức tới ngất xỉu.
Sao hổ như thế?!
Khương Dao ôm cánh tay thiếu niên cột thành một nhúm.
“Ngươi tên là gì?”
“Nhị Đản….”. Giọng của thiếu niên cực nhỏ, hàm hồ hai chữ, Khương Dao cũng rõ.
“Nói cho rõ, thấy”. Khương Dao từ từ .
“Nhị Đản!” Thiếu niên hét lớn một tiếng.
“Tốt, Nhị Đản, giọng đủ to đủ vang, như thì ngay cả ngõ nhỏ bên cạnh cũng tên của ngươi”. Khương Dao .
Mặt Nhị Đản đỏ lên.
Nữ nhân chính là khắc tinh của !
“Nhị Đản, ngươi thường tới sòng bạc đúng ? Kể ít chuyện trong sòng bạc ”. Khương Dao , đây mới là mục đích chính của nàng.
Biết mới thể trăm trận trăm thắng.
Bây giờ nàng chẳng gì nên thể tùy tiện tay.
“Sòng bạc là nơi đánh bạc, gì để kể chứ?”
TBC
“Lúc nãy ngươi sòng bạc lừa khác?”
“ thế, tiên để cho ngươi thắng ít tiền, nghiện , cược càng lúc càng lớn, cuối cùng là táng gia bại sản!” Nhị Đản .
Khương Dao cảm thấy kinh ngạc về điều .
Chẳng sòng bạc nào cũng thế ?
Là nơi đòi mạng khác.
“Sòng bạc mở từ lúc nào, ông chủ là phương nào?”
“Mở năm sáu năm, ông chủ là Tần tam gia”. Khi Nhị Đản nhắc tới Tần tam gia thì trong mắt mang theo sự sợ hãi.