Chu Đoan dài hình chữ X, thấy đứa nhỏ nỗ lực như thì khỏi tò mò, vì tiến đến xem sách.
Khương Tiểu Hắc chỉ một chữ trong đó: “Cái như thế nào?”
Làm như hoang mang.
“Cái chữ là ‘ đoan ’, ‘ quân tử đoan chính ’ ‘ đoan ’”. Chu Đoan .
Đôi mắt Khương Tiểu Hắc sáng lấp lánh mà chằm chằm , khuôn mặt nhỏ đen tuyền khiến cho đôi mắt vô cùng sáng.
“Ngươi thật là giỏi”.
“Ta tên là Chu Đoan, chính là chữ đoan ”. Chu Đoan hổ, đây vẫn là đầu tiên dùng ánh mắt kính nể như .
“Tên của ngươi thật dễ ”.
Chu Đoan càng ngượng ngùng hơn.
“Ngươi cũng ”.
“Ngươi vì gọi là Tiểu Hắc ?”
Chu Đoan khuôn mặt nhỏ đen như mực của Khương Tiểu Hắc, chẳng lẽ là……
“Cha khi sinh thì đen hơn những đứa trẻ khác, cho nên gọi là Tiểu Hắc”. Khương Tiểu Hắc .
Thật đúng là bởi vì như ?
Chu Đoan chút hổ.
Hắn vắt hết óc, nghĩ đến những quyển sách mà từng qua, nhưng đều nhớ nổi hắc hàm nghĩa đặc thù gì.
Đều do khi sách nghiêm túc.
Nhìn Khương Tiểu Hắc nghiêm túc sách, trong lòng cũng nổi lên một chút gợn sóng.
……
Khương Dao ngủ một giấc đến khi trời sáng rõ.
Khi tỉnh dậy thì Cẩu Nhi và Điềm Bảo đều mặc quần áo chỉnh tề.
Tòa nhà sân, phía mấy cái hố nhỏ.
Cẩu Nhi và Điềm Bảo đang dọn đá lấp hố.
Chu Đoan cũng ở trong đó.
Lúc Khương Dao bảo vệ hai đứa nhỏ bốn tuổi.
Vốn dĩ tự tưởng tượng cuộc sống trông hai đứa nhỏ thì khủng khiếp như thế nào.
Hiện tại thấy, là trông bọn nhỏ.
Mà là hai đứa nhỏ dẫn dắt .
Sau khi Khương Dao tỉnh dậy thì liền xung quanh khắp nơi, dường như đang chờ cái gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-234.html.]
Hôm qua, Cơ Hoài Dã giúp nàng một việc lớn, nàng còn đang cảm ơn đây.
Nàng cảm thấy chắc là hôm nay Cơ Hoài Dã sẽ đến.
mà ban ngày ban mặt công vụ bận rộn, lẽ chờ đến chạng vạng.
Khương Dao lắc đầu. Hiện tại nàng một việc cấp bách , đó chính là tìm cửa hàng.
Tìm cửa hàng cũng là chuyện đơn giản.
Phải vị trí , lượng nhiều, giá cả , đồng thời cách nhất định với những quán rượu khác.
Muốn tìm một cửa hàng thích hợp thì ít nhất mất đến mười ngày nửa tháng.
mà, chuyện là chuyện lớn nên thể nóng vội .
Khương Dao mang theo Triệu Hỉ Thúy cửa.
Tuy rằng Triệu Hỉ Thúy còn nhỏ tuổi, nhưng mà chủ kiến, thể cho Khương Dao một vài kiến nghị.
Tiền Chiêu Đệ là , nhưng việc.
Khương Dao cảm thấy hiện tại của nàng cũng đủ chống đỡ một quán rượu.
Phố xá của huyện Lục Thủy lớn hơn so với trấn Thạch Đầu.
Trấn Thạch Đầu chỉ một cái chợ.
Mà huyện Lục Thủy vài cái, trong đó náo nhiệt nhất thì ba cái.
Đương nhiên, mỗi một cái chợ đều bán sản phẩm đặc thù riêng.
Ví dụ như cái chợ ở phía nam thì bán nhiều gia súc, còn là phía tây cùng phía đông thì bán đồ ăn và quần áo.
Rượu thuộc về một loại đồ ăn.
Khương Dao hỏi thăm thêm liền trong huyện hai quán rượu lớn.
Quán ở phía tây thì rẻ hơn một chút, còn quán ở phía đông thì rượu càng tinh khiết và thơm hơn.
Khách cũng bởi mà phân loại .
Khách ở phía tây hầu như là buôn bán nhỏ, khách ở phía đông thì tương đối cao cấp hơn một chút.
Khương Dao và Triệu Hỉ Thúy đều đến hai quán rượu một .
Rượu ở quán rượu phía tây đúng thật khá rẻ, mua một cân rượu thì chỉ cần hai trăm văn là .
mà hương vị thật sự bình thường.
TBC
Chỉ thể là uống cho đỡ thèm thôi.
Hai đến quán ở phía đông .
Quán ở phía đông lớn, xây ở bờ sông, lá cờ cửa ghi chữ ‘rượu’ lớn.
Khách ở của nối liền dứt, nhiều đều mặc quần áo đẽ quý giá.
Khương Dao và Triệu Hỉ Thúy thì thấy rượu hề rẻ.