“Sáu mươi lượng?!” Triệu Hỉ Thúy kinh ngạc, sang Khương Dao.
Hiển nhiên con khiến nàng kinh ngạc tới ngây là thấp tới mức tưởng .
Các nàng cũng chút hiểu về giá của các cửa hàng đường.
TBC
Căn lớn hơn chút, đoạn đường hơn chút, là ba tới bốn trăm lượng. Đoạn đường hơn chút cũng là hai ba trăm lượng.
Cửa hàng mà các nàng nhắm trúng tuy nhỏ chút, nhưng mà đoạn đường , tính toán thế nào cũng hai trăm lượng.
Kết quả, nhà chỉ cần sáu mươi lượng, cũng quá rẻ nhỉ?
“Tiền chưởng quầy, thể xem khế nhà ?” Khương Dao hỏi.
Tiền chưởng quầy với phụ nhân : “Đi lấy khế nhà tới”.
Người phụ nhân rời , một lát liền cầm một tờ khế nhà tới, đưa cho Khương Dao.
Khương Dao một lượt thấy đúng là cửa hàng , chủ sở hữu của nó là Tiền chưởng quầy, dấu ấn của quan phụ, vấn đề gì.
“Khế nhà cũng xem , quyết định , nếu chúng sẽ bán cho khác”. Người phụ nhân với vẻ kiên nhẫn.
Rất nhanh Khương Dao quyết định: “Ta mua, nhưng mà cầm theo nhiều tiền như thế”.
“Trước mắt đưa mười lượng bạc tiền cọc là ”. Phụ nhân .
“Ta đưa tiền đặt cọc, ngươi cho một bản chứng minh”. Khương Dao .
Hai bên nhất trí, Khương Dao trả tiền.
Tiền chưởng quầy bản chứng minh nhận mười lượng bạc, cũng in dấu vân tay.
Mối ăn cứ thế định .
Hẹn sáng mai sẽ giao dịch, tới quan phủ khế, Khương Dao và Triệu Hỉ Thúy liền rời khỏi nhà Tiền chưởng quầy.
Sau khi rời khỏi đây.
“Khương Dao tỷ, cứ cảm thấy vấn đề gì đó, bán cửa hàng rẻ như thế, đừng là vấn đề gì đó chứ?”
Triệu Hỉ Thúy .
Nàng mới cái giá rẻ bèo choáng váng đầu óc, cảm thấy lời to.
Bây giờ nghĩ thì cứ cảm thấy chừng là vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-236.html.]
“ là vấn đề”. Khương Dao .
Triệu Hỉ Thúy khiếp sợ: “Vấn đề gì?”
“Hai thuê liên tiếp xảy vấn đề, một kinh doanh cửa hàng son phấn, mở bao lâu, phấn bán khiến mặt nổi mẩn đỏ, còn mở cửa hàng quần áo, một vị khách tới cửa, biển hiệu rơi trúng thương nặng. Sau đó liền truyền tin phong thủy cửa hàng . Người ăn chú trọng tới phong thủy nhất, vì thế mấy tháng nay cửa hàng chẳng thuê”.
Triệu Hỉ Thúy sợ ngây , thế mà chuyện như thế, khó trách tại cửa hàng rẻ .
“Khương Dao tỷ, tỷ rõ cửa hàng vấn đề, vì vẫn mua?” Triệu Hỉ Thúy chút hiểu.
Ngược vội vàng: “Khương Dao tỷ, chúng mau nhanh thôi, lấy tiền cọc ”.
“Không , cửa hàng rẻ như thế, cầu phú quý trong nguy hiểm mà”. Khương Dao chậm rãi .
“Phong thủy thì buôn bán ?”
“Chưa chắc phong thủy , thật cảm thấy đó là do con , còn nhớ , cửa hàng hai bên cạnh bán cái gì?”
“Một tiệm bán phấn mặt, một tiệm bán quần áo….”. Đột nhiên Triệu Hỉ Thúy nghĩ tới gì đó: “Tỷ đang ….”.
“ thế, cảm thấy do giành mối ăn nên đắc tội với ”. Khương Dao : “Cho dù phong thủy thật, tà ám, mạng lớn, chắc chắn sẽ trấn trụ ”.
Rốt cuộc, cửa hàng giá sáu mươi lượng khó tìm .
Chỉ thể gặp mà thể cầu.
Tuy Triệu Hỉ Thúy lo lắng nhưng cũng chẳng gì.
Khương Dao và Triệu Hỉ Thúy về tới nhà, liền thấy ở trong ngõ nhỏ xung quanh.
là Tiền Chiêu Đệ.
Tiền Chiêu Đệ thấy Khương Dao về, tức khắc vui vẻ, vội vàng chạy tới.
“Dao Dao, cuối cùng cháu cũng về , khách quý tới nhà”.
Khi thấy câu khách quý tới nhà, tim Khương Dao bỗng đập nhanh hơn một chút.
Nàng đoán đó là ai.
“Cơ đại nhân tới ?” Khương Dao hỏi.
Tiền Chiêu Đệ gật đầu: “Đang ở trong đó, dỗ Cẩu Nhi và Điềm Bảo”.
Khương Dao cửa liền thấy Chu Đoan đang xổm cửa chính.