Ba ở bên trong, Điềm Bảo và Cẩu Nhi đang ăn đồ ăn vặt.
Hai đứa nhóc ăn mà mặt phình lên, giống như hamster nhỏ.
Cẩu Nhi vốn quá thích Cơ Hoài Dã, lúc đồ ăn vặt mua chuộc, cũng liên tiếp lộ nụ .
Khương Dao , Điềm Bảo một lòng tác hợp nương và A Dã thúc thúc, lập tức kéo Cẩu Nhi ngoài.
Trong phòng khách chỉ còn hai Khương Dao và Cơ Hoài Dã.
“Cơ Đại Nhân bận rộn chính vụ, thời gian rảnh tới đây?” Khương Dao .
“Có bận cũng tới thăm cố nhân”. Cơ Hoài Dã .
Hắn mặc thường phục, vòng eo thẳng tắp, tóc đen cột gọn, gương mặt tuấn tú mang theo nét tươi nhàn nhạt.
“Đi xem cửa hàng thế nào ?” Cơ Hoài Dã hỏi.
“Xem một cửa hàng, cũng bàn bạc xong ”. Khương Dao .
Khương Dao mấy chuyện vụn vặt, Cơ Hoài Dã nghiêm túc, lâu lâu còn đáp hai câu.
Trước chắc chắn Cơ Hoài Dã sẽ cảm thấy mấy cái lãng phí thời gian, nhưng mà nàng kể thì bỗng dưng cảm thấy khá .
Ở quan phủ, bận rộn công việc, cảm thấy mệt mỏi.
Nghe nàng kể mấy chuyện , ngược cảm thấy thư giãn hơn nhiều.
Khương Dao xong chuyện của bản thì hỏi: “Chuyện Tần Tam Thủy thế nào , tri phủ gây khó xử cho ?”
“Tri phủ ghé một chuyến, vốn định hỏi tội, mấy câu thì ông liền rời ”. Cơ Hoài Dã .
Cơ Hoài Dã mấy câu đuổi tri phủ.
Không hổ là tể tướng tương lai.
Mất công nàng còn cảm thấy lo lắng cho .
Đồng thời nàng cảm thấy kiểu nam nhân bày mưu lập kế thế cực kỳ sức hút.
Trái tim hổ mà hoảng loạn hai nhịp.
Thẳng tới khi bên huyện nha tới báo chuyện gấp thì Cơ Hoài Dã mới xoay rời .
Tiểu Điềm Bảo tiễn cửa.
“Tạm biệt A Dã thúc thúc, ngày mai nhớ tới nha”. Đứa bé bằng ánh mắt trông mong.
Cặp mắt hạnh xinh so với Khương Dao như đúc từ một khuôn.
“Ngày mai tới”. Cẩu Nhi cũng cất giọng non nớt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-237.html.]
Trọng điểm của và Điềm Bảo khác , tác hợp và nương, mà là vì cái ăn!
Cho dù là vì nguyên nhân gì thì khi Cơ Hoài Dã cũng thấy thư thái, xoa đầu hai đứa nhỏ xoay rời .
Khương Dao mệt mỏi cả buổi sáng, ăn cơm trưa xong.
Liền phòng ngủ một giấc.
Trong lúc đang ngủ mơ màng liền thấy giọng của Triệu Hỉ Thúy.
“Khương Dao tỷ, vị Tiền phu nhân tới bán cửa hàng nữa”.
Khương Dao thế thì tức khắc tỉnh hơn phân nửa.
Vì bán?
Buổi sáng chẳng bàn bạc xong ?
Tiền đặt cọc cũng thanh toán, chẳng rõ ngày mai sẽ chuyển khế ước ?
Khương Dao ngơ ngác, bắt đầu vội vàng rửa mặt sơ qua để bản tỉnh táo đôi chút.
Sau đó phòng khách.
Phụ nhân trung niên ở chỗ đó.
Tiền phu nhân Khương Dao, ngại ngùng : “Nương tử Khương gia, ngại quá, và lão gia nhà thương lượng một chút, vẫn quyết định bán”.
“Vì ?” Khương Dao hỏi liền hai chữ, nàng cần lời giải thích.
Thật Tiền phu nhân cũng chút .
Đã bàn bạc xong , tiền cọc cũng đưa.
Còn chẳng vì lão gia nhà bà .
TBC
Lão gia nhà bà nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy lương tâm bất an, mang cái cửa hàng phong thủy bán cho khác, đang hại khác ?
Cả một buổi sáng yên.
Hơn nữa thật con mà lão gia nhà bà khoa tay múa chân sáng nay là năm mươi lượng, bà cảm thấy quá rẻ nên mới tăng thêm mười lượng.
Sáu mươi lượng.
Cửa hàng như thế, bên cạnh còn bán giá hai trăm lượng, bạn họ bán sáu mươi lượng đủ rẻ .
Đừng phong thủy , cho dù là hung trạch thì cái giá đó cũng lỗ.
Lão già nhà bà tuy là kinh doanh, nhưng mà giống như những kinh doanh khác.
Quá thành thật.
mà bởi vì cái tính nên luôn lừa, gài bẫy, nhiều năm thế công việc kinh doanh của Tiền gia, càng kinh doanh càng thua lỗ tay ông .