Tân Mục gặp thoáng qua một nha dịch.
Nha dịch đúng là mới dẫn Khương Dao gặp Cơ Hoài Dã.
TBC
Tân Mục vươn tay kéo nha dịch .
“Vừa là đại nhân bảo ngươi mang nương tử Khương gia gặp ?”
Nha dịch gật đầu.
“Sao ngươi sớm?” Tân Mục . Nếu mà sớm thì sẽ trọc đầu.
Nha dịch uất ức: “Là ngài cho tiểu nhân cơ hội chuyện”.
Tân Mục vỗ đầu , thấy hối hận kịp.
là sắc cho mất trí mà.
mà, thấy dáng vẻ của cô nương Khương gia như thì cũng thể hiểu vì A Dã câu hồn!
A Dã đúng là đôi mắt sắc, giữa vùng hoang dã nữ tử xinh như trúng mất .
Cùng lúc đó.
Khương Dao chằm chằm bóng dáng rời của công tử áo trắng , cũng nhớ tới phận của .
Chắc là Tân Mục.
Cơ Hoài Dã hai phụ tá đắc lực, một văn một võ, võ là Mạc Hồi, văn là Tân Mục.
Tân Mục là cực kỳ thông tuệ, cũng là một công tử phong lưu vô hồng nhan.
mà qua vạn bụi hoa mà một chiếc lá nào dính .
Sau khi Cơ Hoài Dã chết, Tân Mục hao hết tâm tư trộm t.h.i t.h.ể của lén chôn cất.
Tân Mục suốt ngày uống rượu ở mộ Cơ Hoài Dã, cuối cùng say c.h.ế.t mộ.
Chỉ để những nữ tử si tâm vọng tưởng với .
Khi Khương Dao đến đoạn thì còn cảm thấy giữa Cơ Hoài Dã và Tân Mục quan hệ tầm thường ……
Hôm nay gặp thấy Tân Mục thật sự là mỹ nam tử khó gặp.
Công tử nhẹ nhàng, ôn nhuận như ngọc……
“Dao Dao”. Giọng lạnh lẽo truyền đến từ phía nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-240.html.]
Khương Dao lấy tinh thần, nam nhân đang ở phía , cảm thấy khuôn mặt tuấn tú của trầm xuống, dường như vui.
“Chuyện khế đất xong ?” Cơ Hoài Dã hỏi.
“ , Tân sư gia xong giúp ”.
“Nàng cảm thấy Tân sư gia như thế nào?” Cơ Hoài Dã hỏi.
Khương Dao nghĩ đến hai là , cuối cùng Tân Mục còn say c.h.ế.t ở mộ Cơ Hoài Dã, thể thấy tình cảm của bọn họ cực .
Vì thế nàng chọn những lời về Tân Mục để : “Tân sư gia việc trọng, vẻ ngoài , khí chất tuyệt vời, chính là nam tử mà hiện giờ ít ”.
Sau khi Khương Dao xong thì phát hiện Cơ Hoài Dã vui vẻ chút nào.
“Tân Mục phong lưu phóng khoáng, ít hồng nhan tri kỷ. Gặp mỹ nhân là quen. Tóm là nàng cách xa một chút”.
Ban đầu Khương Dao còn hiểu vì Cơ Hoài Dã bậy về Tân Mục. mà chờ đến một câu cuối cùng thì hiểu rõ.
Chẳng lẽ là Cơ Hoài Dã đang ghen ?
Trong lòng Khương Dao ngọt lịm. Phủ nha ngày mùa thu dường như một phen phong cảnh khác.
Cơ Hoài Dã đưa Khương Dao đến cửa phủ nha.
“Đại nhân bận gì thì ”. Khương Dao .
Cơ Hoài Dã gật đầu: “Chờ lát nữa vụ án thẩm tra”.
Cơ Hoài Dã , Tiền chưởng quầy và Tiền phu nhân cũng còn lúng túng như lúc nữa.
“Nương tử Khương gia, nếu mà chuyện phiền toái gì về cửa hàng thì cứ việc tìm chúng ”. Tiền chưởng quầy .
Tiền chưởng quầy xong thì liền ho khan.
Tiền phu nhân vỗ bờ vai của ông , ho một trận mới thể bình tĩnh .
“Thân thể của Tiền chưởng quầy thoải mái ? Huyện Lục Thủy một đại phu tên là Cô Trường Khanh, tuy rằng danh tiếng gì, nhưng mà y thuật . Tiền chưởng quầy thể khám thử xem”. Khương Dao .
Tiền chưởng quầy là , Cô Trường Khanh thật sự giỏi, cho nên nàng liền đề cập một câu, hy vọng thể trợ giúp ông .
Tiền chưởng quầy gật đầu, cùng Tiền phu nhân trở về.
Tiền phu nhân nhớ kỹ những lời của Khương Dao.
Bà cảm thấy Khương Dao chút giống thường, quan hệ với Huyện thái gia .
Nói chừng Cô đại phu thật sự thể trị hết bệnh ho thì ?