Thạch chưởng quầy về phía Khương Dao: “Ngươi gì?”
Khương Dao cũng ngơ ngác: “Ta gì?”
Cho dù như thế nào thì coi như Khương Dao Đường Dung đối chọi với nàng.
Tuy tên Đường Dung khá đáng ghét, nhưng một câu đúng, nếu năng lực thật thì sợ tranh giành với khác!
Nàng chỉ cảm thấy tới mức tới bước đó, nếu khả năng thương thảo thì chi bằng lợi cho cả hai.
mà nếu tranh giành thật thì nàng cũng sợ!
Khương Dao về phía Đường Dung: “Nếu thế, thì xin cáo từ”.
Khương Dao xoay rời , khi Thạch chưởng quầy liền cáo từ với Đường Dung, cũng vội vàng đuổi theo.
“Ôi, ngươi chạy như thế để gì, cảm thấy vẫn còn thể cứu vãn . Nếu ngươi đấu với Đường Dung thật, với tiệm nhỏ của ngươi thì lấy gì mà tranh với Đường gia?”
“Cảm ơn Thạch chưởng quầy quan tâm, cách cả”.
TBC
“Ngơi cách gì…. Không đúng” Thạch chưởng quầy ngượng ngùng: “Ai quan tâm ngươi chứ!”
Khương Dao về phía tiệm rượu nữ nhi, cách gì hả? Giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền.
Nàng gây chuyện, nhưng mà cũng sợ chuyện.
Đối với Đường Dung thì việc của Khương Dao chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, hề để ở trong lòng.
mà chuyện truyền trong tai lão gia Đường gia.
Đường gia hai nhi tử, đại nhi tử là con vợ cả, nhi tử thứ hai là vợ kế sinh.
Hai nhi tử đều thiên phú ở vấn đề buôn bán.
Đường lão gia cũng phân biệt trưởng thứ. Suy nghĩ của ông rõ ràng, thừa kế đời kế tiếp của Đường gia là năng lực.
Mấy năm nay, Đường lão gia cũng cố ý khảo nghiệm hai nhi tử.
Thật trong lòng ông cũng bất công, cảm thấy đại nhi tử quá mức ôn hòa, ngược là con thứ tính cách tương đối sắc nhọn, phong thái của bản năm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-249.html.]
Làm buôn bán mà tính tình quá cũng , sẽ cảm thấy dễ bắt nạt.
Việc , cả Đường Dung và mẫu của là Trương thị đều phát hiện .
Tuy rằng Trương thị vẫn luôn biểu hiện ngoài, nhưng trong lòng là vui mừng, cảm thấy ngày mở mày mở mặt gần ngay mắt.
Đường lão gia càng xem trọng Đường Dung thì yêu cầu đối với càng cao, mở quán rượu ở bên cạnh một quán rượu của một nhà khác thì phê bình kín đáo.
Ông về gọi Đường Dung tới gặp , chính là hỏi đến việc .
Khi Đường Dung đến bên ngoài đại sảnh thì gặp mẫu của là Trương thị.
Trương thị lo lắng mà : “A Dung, cha con chút tức giận……”
Đường Dung hề hoảng hốt chút nào: “Nương, ngài đừng lo lắng, trong lòng con hiểu rõ.”
Đường Dung nhanh mồm dẻo miệng, một hồi đạo lý khiến cho Đường lão gia đổi suy nghĩ.
“Mặc kệ như thế nào, vẫn là lấy kết quả để chuyện. Nếu mà con mở quán rượu thật sự thể như lời con là mỗi tháng thu hai ngàn lượng thì liền tùy con” Đường lão gia .
Nói dễ thì cũng bằng .
Người ăn thì kết quả ở tiền lãi.
Đường Dung hề lo lắng, sai hỏi thăm .
Quán rượu Nữ Nhi ở bên cạnh mỗi ngày thu sai biệt lắm là ba mươi đến năm mươi lượng.
Chỉ là một quán rượu nho nhỏ mà một tháng thể thu một ngàn lượng.
Hắn xưởng rượu của Đường gia chống lưng, thì hai ngàn lượng chẳng là vấn đề nhỏ.
“Phụ yên tâm, giao cho nhi tử là .”
Đường Dung trấn an phụ xong thì cũng để ý quán rượu hơn vài phần.
Ngày thứ hai, khi gặp Khương Tú thì liền hỏi đến chuyện vận hành quán rượu.
“A Tú, ngươi nghĩ đến chuyện sẽ vận hành quán rượu như thế nào ?” Đường Dung hỏi.