“Quán rượu bên cạnh học thứ từ chúng , cảm thấy như là thể kiếm tiền, hơn nữa lưng dựa cây đại thụ Đường gia , càng cảm thấy thể áp đảo chúng , thật là mơ”
“Nàng cảm thấy chúng bán là bởi vì cái bình , hoặc là do những phương thức đẩy mạnh tiêu thụ đó. Thật nàng đều sai , quan trọng nhất chính là rượu, là sản phẩm”
“Rượu do Đường gia ủ đều là để cho nam nhân uống. Thật nam nhân cũng để ý vò rượu thế nào mà ngược , bọn họ cảm thấy vò rượu nhỏ quá giống như đàn bà, uống sảng khoái, còn chê . Cho nên bọn họ sẽ tới mua rượu của quán rượu Vạn Hoa”
Khương Dao uống một ngụm tiếp tục phân tích: “Tuy rằng các cô nương thích những thứ hoa lệ tinh xảo, nhưng mà mua rượu thì chắc chắn trọng điểm là rượu. Rượu mà ngon, thêm vò rượu thì chính là cảnh thêm hoa”
“Rượu nho chính là át chủ bài của chúng ” Khương Dao giải quyết dứt khoát.
Khương Tú là qua thì thông minh, nhưng thật chính là giả thông minh.
Vậy mà nhị thiếu gia Đường gia lừa dối.
Đương nhiên, thứ mê hoặc nhị thiếu gia Đường gia lẽ là nhờ năng lực của Khương Tú mà là sắc của nàng .
Vung tiền như rác vì hồng nhan.
mà tiền nhất định chính là ném đá xuống sông .
Dỗ dành mỹ nhân vui vẻ, đối với nhị thiếu gia của Đường gia mà thì cũng đáng.
Một ngày trôi qua, tâm tình của Khương Tú thể là trượt từ đỉnh núi xuống đáy cốc.
Buổi sáng, khi thấy khách nhiều như thì nàng cực kỳ hưng phấn.
Quán bên cạnh thì lạnh tanh, khiến cho nàng cảm thấy bất kỳ lúc nào cũng đều thể nghiền áp Khương Dao.
Đến giữa trưa thì tất cả đều là tới xem náo nhiệt. Khi bán bất cứ một đơn hàng nào thì nụ mặt nàng liền chút giữ nữa.
Tới buổi chiều thì đến xem náo nhiệt cũng ít .
Có mua còn mặc cả với nàng , yêu cầu nàng bán rẻ hơn một chút!
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-252.html.]
“Một cái bình nhỏ của ngươi mà bán tận năm lượng bạc, đây là ngươi cướp tiền ! Ta thấy nhiều nhất chỉ năm trăm văn thôi. Nếu mà ngươi bán rẻ một chút thì sẽ mua một bình”
Khương Tú lập tức liền chút giả vờ nữa, sai đuổi nọ ngoài!
Bởi , tới khi đóng cửa tiếp tục kinh doanh nữa thì vẫn bán nổi một đơn hàng nào.
Ngày đầu tiên như thế thì Đường Dung vẫn an ủi Khương Tú, rằng chỉ là mới bắt đầu thôi, đừng khẩn trương.
Trước khi mới mở quán rượu cũng là như thế, rượu thơm sợ hẻm sâu , nhanh thôi là việc kinh doanh sẽ lên.
Ở sự an ủi của Đường Dung, Khương Tú vui vẻ một nữa.
mà, một ngày, hai ngày, ba ngày kế tiếp……
Người tới quán rượu Vạn Hoa càng ngày càng ít, về thì càng vắng vẻ đến mức thể giăng lưới bẫy chim.
Vốn dĩ Khương Tú còn sợ lo liệu hết quá nhiều việc nên cố ý mời ba bốn tiểu nhị.
Lần , bọn tiểu nhị cũng chuyện gì để , chỉ ở quanh cửa hàng.
Đã thế quán rượu bên cạnh thỉnh thoảng khách tới, thỉnh thoảng thể bán mấy vò rượu, khiến Khương Tú sắp tức c.h.ế.t .
Vì những ánh mắt như ? Sao mua rượu của Khương Dao?
Khương Dao ủ thì tính là cái gì, vẫn chỉ là cái xưởng nhỏ. Còn rượu của nàng chính là lấy từ Đường gia, Đường gia ủ rượu vài chục năm !
Khương Tú cảm thấy quái lạ, thể hiểu nổi.
Đường Dung cũng chút nóng nảy.
Lúc loại hành vi đặt cửa hàng ở bên cạnh quán rượu Nữ Nhi vi phạm quy tắc thông thường của ăn. Khi cha hỏi đến thì khoác lác rằng một tháng sẽ bán hai ngàn lượng!
Nếu cứ tiếp tục như , đừng hai ngàn lượng mà dù là hai trăm lượng cũng đều thành vấn đề.