Cậu dùng thể nho nhỏ khiêng đống củi đó lên, nhưng mà đè đến cong eo, đến một bước cũng .
Cậu sửa phương thức, một hồi lâu mới một đoạn nhỏ.
Lăng Tiêu ngại tiếp, vì thế vác củi lên cùng bé xuống núi.
Chỉ là Lăng Tiêu cực kỳ lười, bao giờ khó bản dù chỉ một chút, chỉ cần mệt một chút thì đều sẽ dừng nghỉ.
Bởi , đến buổi chiều mới về đến nhà.
Khương Dao khiêng một bó củi trở về thì chút kinh ngạc, đó khen một câu: “Đạo trưởng, tồi”
Lăng Tiêu hừ một tiếng, đừng tưởng rằng nàng khen một câu thì sẽ cho nàng sắc mặt .
“Đêm nay đồ ăn ngon cho ngươi”
Lăng Tiêu hừ một tiếng, đừng tưởng rằng chỉ thế mà thể trấn an .
Đến lão thái thái còn tay nghề thì nữ nhân thể đồ ăn gì ngon chứ?
Lăng Tiêu ôm hy vọng đối với đồ ăn mà chạy phòng .
“Làm thì việc nhiều một chút mới tinh thần” Cơ Hoài Dã bóng dáng , câu đầy ẩn ý.
Sao Khương Dao cảm thấy Cơ Hoài Dã chút vui sướng khi gặp họa nhỉ?!
Dường như Lăng Tiêu xui xẻo thì tâm trạng vô cùng ?
Thật Khương Dao cũng quá ăn cơm do Trình lão thái .
TBC
Mỗi ăn đồ ăn do Trình lão thái thì đều cảm thấy bà đang lãng phí đồ ăn do lấy từ chiếc hộp bí ẩn .
Cho nên, cơm chiều hôm nay, nàng quyết định sẽ tự xuống bếp.
Khương Dao xuống bếp, Cẩu Nhi liền ân cần mà chạy tới nhóm lửa.
Mẫu đồ ăn ngon, ngửi hương vị thôi cũng cảm thấy thỏa mãn .
Điềm Bảo cũng bận bận mà theo Khương Dao.
Khi Khương Dao thái rau ở bếp thì đứa nhỏ liền kiễng chân xem nàng thái đồ ăn.
“Mẫu , buổi tối chúng ăn cái gì?”
“Thịt kho tàu, thêm một món vịt nướng khoai tây……” Khương Dao .
Chỉ thôi mà nước miếng của cô bé cũng sắp chảy xuống.
Động tác của Khương Dao nhanh nhẹn chuẩn nguyên liệu nấu ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-67.html.]
Thịt vịt chặt xong ngâm muối cùng nước tương.
Sau khi nồi nóng lên, Khương Dao thả từng khối thịt cắt xong , thêm các loại hương liệu, xào đến khi đổi màu thì thêm nước, đó đậy nắp nồi nấu.
Dần dần, một mùi hương từ nhà bếp bay ngoài.
Cơ Hoài Dã đang trong phòng mà cũng chút thất thần, liên tiếp về phía nhà bếp.
Trong một phòng khác, Lăng Tiêu đang , đạo bào lỏng lẻo, lười biếng mà mở to mắt ngửi hương vị.
Thơm quá, là đang mơ đúng ?
Lăng Tiêu nhắm mắt , tiếp tục ngủ.
Khương Dao tốn một canh giờ mới xong đồ ăn.
Mọi đều tích cực, giúp đỡ bưng thức ăn và xới cơm.
Điềm Bảo chạy tới phòng Cơ Hoài Dã, đỡ xuống ở bàn cơm.
Chỉ chốc lát , Lăng Tiêu tỉnh ngủ cũng Khương Tiểu Hắc lôi kéo xuống bàn cơm.
Hắn xuống như mộng du, ngửi mùi hương , cầm lấy chiếc đũa, đó gắp một khối thịt kho tàu thả trong miệng.
Chỉ một miếng thôi mà khiến bỗng nhiên tỉnh táo .
Mùi vị chân thật, mơ!
Thịt kho tàu ăn quá ngon, thơm mà ngấy, miệng là tan.
Bởi vì nếm mùi ngon nên Lăng Tiêu ăn cơm cũng nhanh hơn nhiều, ăn vài khối thịt.
Khi bát thịt kho tàu còn, ánh mắt Lăng Tiêu khỏi dừng ở chén thịt mặt Cơ Hoài Dã.
Ở cái nhà Cơ Hoài Dã đãi ngộ giống thường, hai cái bát, một cái đựng cơm, một cái đựng đồ ăn.
Hắn cần đoạt đồ ăn với những khác, cứ chậm rãi mà dùng bữa, tư thái ưu nhã.
Lăng Tiêu hai khối thịt kho tàu trong chén mà vô cùng hâm mộ, nhịn mà đưa kiến nghị với Khương Dao: “Khương cô nương, thể cũng cho một bát đồ ăn riêng ……”
“Không ” Khương Dao dứt khoát từ chối.
Cơ Hoài Dã thói ở sạch, lây dính nước miếng khác thì nhất định ăn.
Lăng Tiêu cũng đối xử đặc biệt ? Hắn yêu thích như Cơ Hoài Dã, cũng thói ở sạch, cho nên cửa .
Lăng Tiêu từ chối thì chút mất mát.
Khóe miệng Cơ Hoài Dã cong lên một độ cong khó thấy, hiển nhiên lòng đối với kết quả .