Khương Dao bóng dáng lưu loát của bà , thời hiện đại dễ thấy nữ cường nhân, nhưng ở thời việc nữ tử kinh doanh là hiếm.
Chờ một lát, đồ ăn lượt mang lên.
Tổng cộng bốn món, Quách phu nhân chu đáo, trong đó hai món mà đám trẻ con thích.
Một món canh củ sen và một món bún thịt.
Còn xương sườn kho tàu và khoai tây nấu vịt.
Khương Dao gắp đồ ăn cho hai đứa nhỏ, cũng nếm thử bốn món.
Canh củ sen thơm, bún thịt mềm mại đậm đà, xương sườn kho tàu ngon miệng, khoai tây nấu vịt thơm.
Đầu bếp ở đây tay nghề tồi.
Khó trách quán rượu Như Ý kinh doanh như .
"Ngon ?" Khương Dao hỏi Điềm Bảo đang nghiêm túc ăn cơm.
Cô bé ngẩng đầu khỏi bát cơm, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng gật đầu.
"Ngon ạ~"
Cẩu Nhi cũng thò đầu tới: " mẫu nấu ngon hơn ~"
Hai đứa nhỏ nịnh nọt, Khương Dao nấu ăn thực sự ngon hơn đầu bếp một chút.
Hơn nữa, nguyên liệu nấu ăn Khương Dao dùng hơn, gia vị cũng đầy đủ hơn...
Ba con ăn no nê, Khương Dao để hai lượng bạc dẫn hai đứa nhỏ về.
Lúc khỏi quán, bé dừng chân đầu .
"Mẫu , nếu chúng mở một quán lớn như thì quá ~" Giọng của bé tràn đầy vẻ hâm mộ.
Tuy rằng bé còn nhỏ tuổi nhưng dã tâm hề nhỏ chút nào.
"Chờ mẫu tiền mở một quán thì để Cẩu Nhi chưởng quầy ?" Khương Dao cố ý trêu.
Cậu bé nghiêm túc suy nghĩ: "Được, nhưng mẫu ơi, chờ con lớn hơn một chút nữa nhé?"
Cậu bé còn quá nhỏ nên tính toán . Chờ tới khi tính toán giỏi hơn, lạ cao lớn hơn...
"Được, tiểu tham tiền. Chờ kiếm tiền liền nuôi mẫu ?"
Cậu bé gật đầu liên tục, đó là đương nhiên.
Điềm Bảo gì, nhưng cố ý bước nhanh lên , hai chùm tóc đầu nhỏ lắc lư nổi bật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-than-y-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-xui-xeo/chuong-94.html.]
"Cũng nuôi , nuôi đến mập mạp”. Cậu bé ngay.
Điềm Bảo lập tức mỉm tươi, đến đôi mắt cong cong.
Ba con về phía chợ.
Khương Dao tính toán gạo nếp còn trong kho, còn hai trăm cân. Hộp quà bí mật khá ngẫu nhiên, nàng ủ rượu liên tục nên cách nhất là tìm nguồn cung ứng định trong thời đại ...
"Đi tới cửa hàng gạo”. Khương Dao .
Khương Dao dẫn hai đứa nhỏ tìm cửa hàng gạo, mãi mãi, thấy phía đám đông tụ tập, náo nhiệt, còn tiếng cổ vũ vang lên.
Hai đứa nhỏ kiễng chân , rõ ràng đang thấy tò mò.
Xem náo nhiệt là bản tính của con , Khương Dao cũng thấy tò mò, thế là liền dẫn hai đứa nhỏ chen đám đông...
TBC
“Đây là cái gì?” Cẩu Nhi chỉ một con vật, trong ánh mắt to tròn lộ sự tò mò.
Thứ đang chỉ chính là một chú khỉ.
Hóa đang chơi xiếc khỉ, một chỉ huy một chú khỉ, đủ thứ động tác.
“Đây là khỉ Macaca” Khương Dao .
Người nam nhân vóc dáng thấp bé ném mũ xuống đất, chú khỉ nhỏ liền chạy tới, nhặt chiếc mũi đất lên, đội đầu .
Khiến những đang xem nhốn nháo.
“Đi cà kheo, dẫm lên !” Người nam nhân thấp bé quơ quơ sợi dây thừng cột cổ chú khỉ nhỏ.
Lòng hiếu kỳ của xem nổi lên.
Chú khỉ còn cà kheo ?
Cẩu Nhi chớp đôi mắt, chằm chằm chú khỉ .
Chú khỉ chạy tới bên cà kheo, hai tay nhỏ giống như tay , nhấc cà kheo lên.
Một chân nó đạp lên cà kheo, nâng một cái chân khác lên, đầu tiên thất bại, thử vài , thế mà dẫm thành công.
Tức khắc trong đám vang lên tiếng ủng hộ.
Hai tay nhỏ của Cẩu Nhi cũng vỗ theo.
“Nương, chú khỉ giống hệt con ”. Cẩu Nhi tò mò .
“Nó vui”. Điềm Bảo đột nhiên mở miệng .
Khương Dao tiểu nha đầu, liền thấy gương mặt nhỏ của cô bé nhăn , chằm chằm chú khỉ, trong mắt tràn ngập sự thông cảm.
Chú khỉ ảo thuật xiếc mà vui chứ?