9.
 
Ta sai  thắng một cỗ xe ngựa, cùng     trong. Như ,   thể cùng   chuyện trò.
 
Ta hỏi nàng: "Hôn sự của , do ai  chủ?" 
Muội  rũ mi,   gì. 
"Thanh Lan, những chuyện   ,   thể tìm hiểu từ nơi khác, nhưng      hơn."
 
May mắn là nàng  chịu . 
"Là tổ mẫu." Đáp án , đúng như  dự đoán.
"Vậy còn mẫu ?"
 
 "Mẫu   ép tới Huệ Tâm am." Sắc mặt Thanh Lan bỗng  đổi, trong mắt tràn đầy lo lắng và phẫn nộ. 
"Sau khi tỷ tỷ xuất chinh,  lâu  phụ  liền bệnh mất. Trong linh đường của phụ , tổ mẫu  công khai mắng mẫu  là  chổi,  rằng mẫu   hại c/hết phụ .”
 
"Khi    kể cho tỷ tỷ, tổ mẫu liền mắng  là tiểu  chổi,   sẽ hại tỷ. Mẫu  cũng  cho   với tỷ,  ở ngoài dẫn binh, mẫu  sợ tỷ sẽ phân tâm.
"Sau khi hiểu  điều ,  cũng sợ.”
 
"Khoảng hơn một năm , tổ mẫu  gả  cho Trần Thiếu Ngu. Lúc đó mẫu   cố gắng phản đối, một là  vẫn đang trong kỳ tang, hai là tiếng  của Trần Thiếu Ngu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-tuong-quan/chuong-7.html.]
 
"Tổ mẫu liên tục mắng mẫu  bất hiếu,  rằng phụ   cưới sai ,   con trai, tuyệt tự.”
"Sau đó,     xảy  chuyện gì, chỉ  mẫu  đột nhiên đến Huệ Tâm am, tổ mẫu trong một thời gian dài cũng  nhắc  chuyện hôn sự của  nữa.”
 
" ai cũng  thể thấy rõ, tổ mẫu  dùng hôn sự của  để ép mẫu   am đường." Nói đến đây, vành mắt của    đỏ lên.”
Ta kiên nhẫn lắng , cố gắng kiềm chế cảm xúc  mặt nàng, sợ  nàng hoảng sợ. Nàng nghẹn ngào : 
 
"Muội  thư cho tỷ,  xong  nghĩ  , vứt   ,   vứt,   , lặp  lặp   nhiều , cuối cùng vẫn quyết định giấu tỷ.”
"Muội  dám đ/ánh cược,  sợ tỷ đ/ánh trận  phân tâm, sẽ hại đến tỷ."
 
Ta lấy bức thư nhà . Tờ giấy  ngả màu, đầy nếp gấp, những chỗ gấp  mòn  nặng, cứ như chỉ cần kéo nhẹ một cái sẽ tan  từng mảnh. editor: bemeobosua. Muội  cẩn thận mở  xem,   bật . 
"Là bức thư . A tỷ vẫn luôn mang theo bên  ?"
 
Ta suy nghĩ một lát để an ủi nàng,  gật đầu:
 "Chính là bức thư   luôn động viên , nhắc nhở   thận trọng. Thanh Lan,   giúp  ."
 
Muội  chuyển từ buồn sang vui. Lần  là  vì vui sướng. Nàng tự lau khô nước mắt: 
"A tỷ,    nữa. Muội ,  cũng vô dụng." 
Ta khẽ , dịu dàng : ",  cũng  ."