Đợi đến một trăm năm thứ sáu, khi Cố Vân Chân xuất quan, Vấn Kiếm Tông  trở thành tông môn   dân đông nhất giới tu chân chính đạo .
Mấy  tử giỏi quản lý  cũng  trở thành tông sư một phương. Có   phong danh hiệu Kinh Lý, ý là kinh bang tế thế, quản trị thiên hạ;    phong danh hiệu Liệp Đầu, ý là săn gió đuổi bóng, việc nào cũng tỏ tường.
Tóm  là đều  ngầu.
Ta dẫn theo bọn họ,   đại điện   tu sửa qua mấy lượt, nay lộng lẫy đến mức  tưởng,  bẩm báo tất cả những điều  với sư tôn  ba trăm năm  gặp,  với ông ,    phụ sự mong đợi.
 sư tôn   đổi.
Người  đây ngay cả chuyện ở mảnh đất nào trong sơn môn mọc thêm mấy cây linh thảo cũng đặc biệt quan tâm,  khi xuất quan, trở nên thờ ơ với  chuyện.
Chỉ  một chuyện, khiến ông  đặc biệt nhiệt tình, thậm chí đốt cháy chấp niệm.
Khi đuổi hết những  khác , chỉ còn   ,   thấy sự si cuồng và chấp niệm  hề che giấu trong đôi mắt đó.
Ông  : "A Tích, vi sư  tìm  đạo của  ."
Giọng điệu của ông  hưng phấn, nhưng    mà   lạnh toát.
Ông : "Người xưa phi thăng, luôn  vô tình chứng đạo, thì mới  thể chứng minh với thiên đạo rằng  bác ái với chúng sinh."
"Chứng vô tình đạo giả, g.i.ế.c  thí hữu."
"A Tích, con từ khi sinh ,   biệt ly với cha  sinh  con, con là do vi sư một tay nuôi lớn, những năm qua, vi sư chính là   và bạn bè của con."
"Ta  tư cách , Thẩm Tích, thiên tư của  ở đây, cả đời  chắc chắn vô vọng phi thăng, nhưng   thể   chứng đạo cho con."
"Đợi đến ngày con đại thành,   thể c.h.ế.t  kiếm của con, giúp con phi thăng, tạo nên vị thần đầu tiên đến từ thế giới hỗn độn ngàn năm , A Tích, đây chính là đạo của !"
Ông càng  càng hưng phấn, hai tay dùng sức giữ chặt hai vai , dò xét ánh mắt của ,  nhận  sự khẳng định từ trong đó.
  chỉ bình tĩnh  ông, cho đến khi vẻ mặt của ông cũng bình tĩnh .
Cuối cùng, chính   gạt bỏ sự trói buộc của ông, lùi  một bước,  cung kính quỳ  điện.
Ta : "Chỉ là đạo mà thôi,  tử   nhiều cách tự chứng minh,  cần  nhuốm m.á.u tính mạng của   bạn bè nào cả."
Giết  thí hữu, trong mắt  mới là tà ma ngoại đạo thực sự.
 Cố Vân Chân từ ngày đó,  rơi  chấp mê.
Ban đầu, ông còn khuyên , giọng  dịu dàng như khi dỗ  ngủ trưa lúc còn nhỏ, ông  : "A Tích, con là viên ngọc do vi sư tự tay mài giũa, vi sư   con  bất cứ đường vòng nào."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 thái độ của    vẫn   đổi, lòng  như kiếm,  bao giờ dễ dàng  đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-dai-nhan-hoa-ma-ton/chuong-5.html.]
Đến  , thái độ của Cố Vân Chân cũng trở nên gay gắt.
Ngày đó, ông  phát điên đập phá tất cả  thứ  điện, chuỗi kiếm tuệ đính pha lê  ông ném tới, hung hăng đập xuống đất.
Đó là món quà  tự tay đan cho Cố Vân Chân  sinh nhật bốn trăm năm  của ông, tay nghề  tính là tinh xảo, nhưng ông  trân trọng vô cùng, nâng niu hết mực, giống như nâng niu tình sư đồ của chúng .
Giờ đây, tình cảm   tan vỡ, ông chỉ  mũi , vẻ mặt điên cuồng mắng nhiếc.
Ông : "Thẩm Tích, đừng tưởng rằng  rời khỏi ngươi thì  , ngươi   thành  cho ,  tự  thành tựu đạo của ."
Ngày đó, chúng   vui mà tan.
 lúc Diệp Vũ tìm đến, chúng  đánh  ròng rã mười bảy ngày, đánh đến trời đất biến sắc,  và  đều đầy  thương tích, m.á.u tươi thấm đẫm y phục.
Khi  mệt mỏi trở về tông môn,   thấy  ai  đón.
Sư  sư   đây luôn là  đầu tiên đến xử lý vết thương cho , các đồ  luôn miệng gọi tổ tông đến đỡ  về, giờ phút  đều  thấy bóng dáng.
Đến khi định thần , chỉ  thể  thấy một tràng  giòn tan vui tai.
Đó là tiểu sư  của , Chúc Trinh.
Trước đây, Cố Vân Chân  với ,  sẽ là  tử cuối cùng của ông trong đời , sẽ là kiệt tác mà ông dốc hết tâm huyết bồi dưỡng.
Giờ đây,    thêm một sư .
Nàng  ngây thơ hồn nhiên,  sủng ái hết mực.
Trong mười bảy ngày    ở đây, nàng   dễ dàng chinh phục trái tim của tất cả   trong tông môn.
Có lẽ,   đều   sự so sánh thì mới  thể nếm  sự khác biệt.
Trước đây, khi   tiểu sư ,  là đại sư tỷ    ngưỡng mộ, là chiến thần bảo vệ Vấn Kiếm Tông  sụp đổ.  khi  tiểu sư  , bọn họ  sợ sát khí đầy  của  dọa đến nàng .
Tiểu sư  quá yếu đuối đáng thương, tuổi còn bé   sư phụ mang  khỏi  , mang đến sơn môn xa lạ, bước lên con đường đăng tiên dài dằng dặc vô tận.  nàng  vẫn giữ thiện ý với  nhiều chuyện, thế nên ai nấy đều che chở nàng .
Ta cũng  ngoại lệ,  cũng thích tiểu sư .
Nàng   một trái tim trong sáng thuần khiết, khi đối mặt với , luôn ôm ấp thiện ý tự nhiên.
  hiểu , tin đồn  ghen tị tiểu sư , sẽ  hại tiểu sư  vẫn lan truyền trong tông môn.
Những kẻ   cứ quấn quýt bên , luôn miệng gọi "sư tỷ" ngọt xớt, nay  xúm  bảo vệ tiểu sư , ngày đêm đề phòng .
Mặc dù tiểu sư  tự chủ động  đến gần , mặc dù    gì cả, nhưng tin đồn vẫn ngày càng lan rộng.
Dần dần, tiểu sư  khi đối mặt với  cũng trở nên  tự nhiên.