Sở Sóc đáp: “Hai chai rượu trắng, một chai rượu vang.”
Khương Mộ bước đến  mặt , mỉm  : “Uống nhiều như  mà     chút mùi rượu nào,  thật đấy.”
“Anh tắm ở khách sạn , quần áo cũng cho  giặt luôn .” Lý do thoái thác của Sở Sóc quả thực  chê   .
“Anh  cùng với ai thế? Không lẽ chỉ  một   ?” Khương Mộ  thẳng  mắt Sở Sóc,  tủm tỉm.
Sở Sóc : “Còn  Du Trần Quang.”
“Trần Quang cũng ở đó ? Vậy    ở  khách sạn cùng  ?” Khương Mộ  rõ mà còn giả vờ  hiểu.
Du Trần Quang là bạn  của Sở Sóc, nhỏ hơn  hai tuổi nhưng hiện  là tổng giám đốc của tập đoàn Du thị. Nhà họ Du và nhà họ Khương quen  từ nhiều năm , Sở Sóc cũng vì Khương Mộ mới quen Du Trần Quang,   hai  hợp tính nên trở thành  em .
“Cậu   ở , dự án  công ty  hợp tác với Du thị. Cậu  cho tài xế đến đón về .”
Tài xế nhà bọn họ xin nghỉ, đây cũng là lý do Sở Sóc  thể  dối mà  chớp mắt.
Dù  thì chuyện tài xế xin nghỉ là thật.
“Thế thì em   chuyện với Trần Quang mới . Sao  về một , bỏ  ở  đó chứ? Không đưa  về, nhờ tài xế đưa một chuyến cũng   mất mát gì.” Khương Mộ nghiêm mặt .
“Là     phiền  .” Sở Sóc  một cách nghiêm túc.
“Chồng ,  đừng  bênh   nữa. Em  gọi điện cho Du Trần Quang hỏi cho  lẽ mới ,   bỏ mặc  như thế. Anh say rượu như , nhỡ  bắt cóc tống tiền thì ?”
Sở Sóc: “...”
Sao  cứ  cảm giác dạo  vợ   trù  c.h.ế.t thế nhỉ.
“Anh   ,   nhiều kẻ chuyên nhắm  những  giàu  say xỉn như  đó. Anh xem,  cũng  trai sáng sủa, nhỡ  cô nào thừa dịp  say rượu mà ngủ với , thì tối qua   mất  sự trong sạch .”
Mặt Sở Sóc đen . Mất  sự trong sạch?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ  vẻ thấu tình đạt lý: “Em mà  tin tưởng , chắc chắn sẽ nghi ngờ  cả đêm  về là  với  phụ nữ khác .”
Sở Sóc  mà tim đập thình thịch, sắc mặt càng thêm khó coi.
“Không , em  gọi cho Du Trần Quang  chuyện với   mới , suýt nữa thì hại c.h.ế.t  .” Khương Mộ  xong liền  lấy điện thoại."
"Sở Sóc  thực sự lo Khương Mộ sẽ  mách lẻo Du Trần Quang, nhưng những lời cô  khiến   hổ vô cùng. Dù mặt dày đến mấy,  cũng cảm thấy nóng ran.
“Vợ ơi, thôi  mà. Sáng sớm tinh mơ gọi cho cô   gì, tối qua là  bảo    ,  trách   .” Sở Sóc vội ngăn Khương Mộ .
Khương Mộ ngẫm nghĩ một lát, dường như cảm thấy lời Sở Sóc  cũng  lý, bèn gật đầu: “Thôi , nhưng     chú ý một chút. Lần      nghĩa là   cũng sẽ , lỡ xảy  chuyện ngoài ý  thì .” Nói  chừng  c.h.ế.t quách  cho , thế thì  hời cho  quá.
Sở Sóc lau mồ hôi lạnh: “Anh  , sẽ     .”
Khương Mộ gật gù: “Được ,   về thì  ngủ thêm một lát , tối qua chắc chẳng ngủ  mấy, vất vả cả đêm .”
Sở Sóc cứ cảm thấy lời  của Khương Mộ  ẩn ý gì đó.
 ánh mắt quan tâm của cô  chẳng  vẻ gì là giả tạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-15.html.]
Dù trong lòng còn nghi ngờ, nhưng hễ đối diện với gương mặt xinh   của Khương Mộ, bao nhiêu nghi hoặc trong lòng  đều tan biến.
“Anh  rửa mặt một lát  đưa Oánh Oánh đến nhà trẻ.”
“Vợ ơi, vất vả cho em quá.” Sở Sóc sáp  gần, định ôm Khương Mộ một cái.
Khương Mộ nhẹ nhàng đáp: “Không vất vả, em  tất cả cũng vì cái nhà  thôi,  so  với . Ngược  là  đó,  nhớ chăm sóc bản  cho , bữa sáng cũng  ăn đầy đủ. Lát nữa em đưa Oánh Oánh  ngoài ăn,  tự  tủ lạnh lấy đồ ăn nhé.”
Nghe , Sở Sóc  chút cảm động.
Trong nhà  vợ hiền, bên ngoài  giấu  tình .
Cuộc sống cứ thế  mãi cũng  tệ.
Ai ngờ,  khi ngủ  mấy tiếng,  lảo đảo  bếp mở tủ lạnh  thì nét mặt dần cứng .
Trong tủ lạnh, ngoài mấy chai nước lọc và một bó hành lá thì chẳng còn thứ gì khác.
Khương Mộ bảo  ăn cái gì?
Uống nước cầm   là gặm hành sống đây?
Lúc , Khương Mộ   mặt ở trường.
Sáng nay cô  tiết dạy, khi đến văn phòng thì Từ Vũ Khiết cũng  ở đó.
Có điều, Từ Vũ Khiết thấy cô thì  còn nhiệt tình như  nữa. Ngược , Khương Mộ  mỉm  chào hỏi.
“Vũ Khiết, chào buổi sáng nhé.”
Từ Vũ Khiết gượng gạo nở một nụ .
Hôm nay thời tiết  se lạnh, Khương Mộ khoác một chiếc áo gió, chân  đôi bốt gót nhọn màu đen, trông khí chất ngời ngời. Cộng thêm ngũ quan sắc sảo, lạnh lùng, nụ  của cô khiến cho Từ Vũ Khiết cũng  xao xuyến.
“Chuyện  nhờ, cô  nghĩ  cách giải quyết ?” Khương Mộ hỏi.
Từ Vũ Khiết lí nhí: “Cô cho  thêm chút thời gian.”
“Chút thời gian là bao lâu?   tin tưởng  năng lực  việc của cô đấy.” Khương Mộ mím môi, ánh mắt  Từ Vũ Khiết  chút bất mãn.
Bị cô  đến tim đập loạn xạ, Từ Vũ Khiết vội : “ sẽ giải quyết nhanh nhất  thể.”
Khương Mộ thản nhiên buông một câu: “Trong vòng một tuần mà  cho  thấy kết quả  ý, cô  thể bắt đầu tìm luật sư ly hôn  .”
“Cô!” Từ Vũ Khiết tức đến sôi m.á.u nhưng chẳng  gì  Khương Mộ, bởi điểm yếu của cô  đều  trong tay cô cả .
Hôm nay Khương Mộ chỉ  một tiết, công việc dạy học của cô tương đối nhàn nhã. Sinh viên cứ việc vẽ, còn cô thì     trong phòng học, thỉnh thoảng chỉ dẫn vài câu là .
 hôm nay  xảy  một sự cố nhỏ.
Trong giờ học, một sinh viên bất cẩn  ngã đập đầu, cô đành  đưa em đó đến phòng y tế của trường.
Lúc từ phòng y tế  thì   tan học. Khương Mộ nhớ  đồ của  vẫn còn ở lớp nên   lấy.