Nếu cứ mang ga giường  giặt liên tục, chắc chắn sẽ  phát hiện  điều bất thường.
Tạ Tinh Nhiên thấy  đau đầu.
Hôm nay Tạ Tinh Nhiên  học muộn, may là cô chủ nhiệm   khó . Cô chỉ hỏi lý do qua loa  cho   lớp.
Đây là  đầu tiên trong suốt những năm cấp ba Tạ Tinh Nhiên đến trễ.
Chủ nhiệm   gì,   nghĩa là những  khác  tò mò.
Buổi tự học sáng  kết thúc, mấy đứa bạn   xúm  hỏi  tại    muộn.
Tạ Tinh Nhiên  do dậy trễ, nhưng chẳng ai tin.
Ai cũng  thể ngủ quên, chứ Tạ Tinh Nhiên thì  bao giờ.
“Các  lắm chuyện  gì.” Tạ Tinh Nhiên gạt đám bạn     ngoài.
Cậu bạn cùng bàn hỏi: “Mày   đấy?”
“Tao  căng tin.”
Cậu  thẳng một mạch,  hề  đầu .
Ra đến ngoài  mới sực nhớ,  quên hỏi chuyện tấm ảnh.
Trí nhớ của   giờ   tệ đến thế, chẳng qua    hỏi dồn nên    trả lời  cho .
Cậu vốn   thói quen  dối.
Hôm nay là ngày thi tháng đầu tiên, phòng thi   sắp xếp xong xuôi. Lần  là đề chung cho cả khối, nên học sinh các lớp sẽ  xáo trộn và chia về những phòng thi khác .
Cậu mua một cái bánh mì và một cây bút ở căng tin   thẳng đến phòng thi.
Khương Mộ  ăn sáng ở nhà, nên  giờ tự học, cô  thẳng đến phòng thi của .
Cô  xếp  một phòng thi  lầu.
Nói  thì, nguyên chủ  ít khi lên lầu năm.
Lầu năm là khu của các lớp chọn, mà thành tích của nguyên chủ  kém đến mức khó tin, trong lòng cô luôn  chút tự ti. Vì , cô luôn né tránh việc  lên đây, cảm thấy ánh mắt của những học sinh giỏi  như đang  một kẻ ngốc.
 Khương Mộ thì chẳng hề bận tâm. Cô thản nhiên bước lên, thậm chí còn  ngoài hành lang một lúc.
Cô cảm nhận  những ánh mắt tò mò từ bốn phía đổ dồn về , phần lớn đều dán chặt  gương mặt cô hồi lâu.
Đợi đến gần giờ thi, cô mới  phòng,   chạm mặt Tạ Tinh Nhiên.
Chỗ  của hai , một  ở dãy sáu tổ bốn, một  ở dãy hai tổ ba.
Sau khi  xuống, Khương Mộ  đầu  liếc  Tạ Tinh Nhiên.
Thật  cô cũng khá tò mò,   Tạ Tinh Nhiên  phản ứng gì khi xem những tấm ảnh đó .
 cô   thể trực tiếp  hỏi  .
Dù , việc  nhắn tin  cũng đủ chứng tỏ, ít nhất   hứng thú với  trong ảnh.
Sự tò mò cũng  tính là một loại hứng thú, nếu ,   chẳng thèm hỏi mà thẳng tay chặn cô luôn .
Khương Mộ khẽ nhếch môi, yên vị  ngay ngắn,  để ý đến Tạ Tinh Nhiên nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-165.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Rất nhanh, tiếng chuông báo hiệu giờ học vang lên, kỳ thi sắp bắt đầu.
Khi giáo viên bước  và bắt đầu phát đề, Tạ Tinh Nhiên mở cây bút mới mua , tiện tay đặt nắp bút xuống bàn. Ai ngờ khuỷu tay  vô tình đụng , khiến nó rơi xuống đất.
Nhân lúc đề thi   phát tới tay, Tạ Tinh Nhiên định cúi xuống nhặt.
Nó rơi cũng  xa, ngay bên  bàn của   .
Cậu cúi xuống,  nhặt  nắp bút định  dậy thì bỗng khựng .
Cậu  thấy  chân Khương Mộ  một nốt ruồi, ngay phía ngoài bắp chân trái, vị trí giống hệt nốt ruồi  chân cô gái trong tấm ảnh.
Cậu nghi ngờ      nhớ nhầm .
    mang theo điện thoại,   cách nào xác nhận ngay tại chỗ.
Phát hiện  khiến Tạ Tinh Nhiên  tài nào bình tĩnh .
Cậu chăm chú  bóng lưng của Khương Mộ, càng  tim càng đập nhanh.
Môn thi đầu tiên hôm nay là Ngữ Văn, Tạ Tinh Nhiên vốn luôn  bài  nhanh mà suýt chút nữa  kịp kiểm tra  bài.
Cậu  lơ đãng mất một lúc, may mà cuối cùng giáo viên coi thi lên tiếng nhắc nhở, khiến  bừng tỉnh và tăng tốc .
Khi giáo viên tuyên bố hết giờ  bài, Tạ Tinh Nhiên mới nộp bài thi.
Lúc    sang chỗ Khương Mộ thì chỉ thấy một chiếc ghế trống .
Khương Mộ  nộp bài từ sớm.
Để xác định Khương Mộ   là  trong ảnh  , buổi trưa Tạ Tinh Nhiên  về nhà lấy điện thoại mang đến trường.
Những tấm ảnh đó tuy   xóa, nhưng  vẫn  dọn sạch thùng rác.
Chúng vẫn còn  trong đó,  thể khôi phục  .
Cậu đến phòng thi từ sớm,  đợi Khương Mộ tới.
 hai thằng bạn   chạy đến tìm  tán gẫu, bàn về cuộc thi học sinh giỏi Toán sắp tới.
Cậu lơ đãng, tâm trí chẳng đặt  câu chuyện, thỉnh thoảng chỉ ậm ừ một hai câu. Bạn bè   vốn ít  nên cũng  nghĩ nhiều.
Cho đến khi Khương Mộ bước  phòng thi.
Toàn bộ sự chú ý của  đều đổ dồn  Khương Mộ, khí chất quanh  cũng trở nên  chút khác lạ.
“Sao thế Tinh Nhiên?”
Mọi   theo ánh mắt của , và thấy Khương Mộ.
“Ê, đây chẳng  là nhỏ bạn tối hôm đó ? Chung phòng thi với mày ?”
“Vãi,   nào đây,  giờ  thấy bao giờ.”
Hai  bạn cũng dán mắt  Khương Mộ. Ai mà chẳng yêu cái , ai mà chẳng mê ngoại hình cơ chứ.
Khương Mộ mặc một chiếc áo thun cùng chân váy caro ngắn, đôi chân trắng đến mức phát sáng,  thêm gương mặt xinh , gần như cả phòng thi ai cũng  cô, bất kể là nam  nữ.
Buổi trưa  khi đến trường, Tạ Tinh Nhiên  xem  kỹ càng mấy tấm ảnh . Lúc   thấy Khương Mộ,  liền  thẳng  đôi chân cô.
Cậu gần như  thể chắc chắn,  trong ảnh chính là Khương Mộ.