“Tại  thế?”
“Em sợ  lén đến gặp em,” Khương Mộ  hì hì.
Ách Phỉ sững : “Em    đến gặp em ?”
“Vâng,  ,” Khương Mộ trả lời thẳng thừng.
Đàn ông đều như , khi họ   hứng thú với bạn, bạn càng từ chối, càng đẩy họ  xa, họ  càng  đến gần, lòng hiếu kỳ càng trỗi dậy mạnh mẽ.
Ách Phỉ  ngờ Khương Mộ  từ chối dứt khoát đến : “Tại  chứ?”
“Em... em  từng gặp bạn qua mạng bao giờ,” Khương Mộ lí nhí.
Ách Phỉ bật : “Ra là  , em lo  là   ?”
Khương Mộ : “Không , chỉ là em  từng thử bao giờ nên em sợ.”
“Thôi ,  để khi nào em hết sợ  chúng    nhé.”
“Vâng ạ.”
“Vậy em   gặp  ?” Ách Phỉ thăm dò.
Khương Mộ do dự một lúc  : “Có chứ... nhưng em sợ  gặp em  sẽ thất vọng. Hơn nữa, em thích ,   trai như , gặp  em sợ  sẽ  còn tâm trí nào mà học hành nữa.”
Lý lẽ của Khương Mộ cứ gọi là tuôn  như suối, ngay cả việc   trai cũng trở thành lý do để  gặp mặt.
Ách Phỉ dở  dở , thật sự   nên  gì cho .
Một lúc lâu ,  : “Vậy nếu   gặp em thì    bây giờ?”
“Em cũng   nữa,” Khương Mộ thở dài.
“Thôi  , nếu em   ,  sẽ  ép em,” Ách Phỉ dịu dàng .
Khương Mộ nhỏ giọng hỏi: “Anh  giận  ạ?”
“Đương nhiên là  .”
Khương Mộ im lặng.
Ách Phỉ đợi một lúc lâu mà   thấy tiếng cô, cho đến khi kết thúc ván đấu, Khương Mộ cũng   thêm lời nào.
Đánh xong trận , Khương Mộ liền thoát game, nhắn một tin  rằng  mệt,  nghỉ ngơi một lát.
Ách Phỉ , chắc chắn là cuộc  chuyện     tâm trạng cô  .
Con gái nhỏ chính là như , tâm trạng  dễ  ảnh hưởng.
Ách Phỉ  chút bất đắc dĩ, nhưng một Khương Mộ đang dỗi hờn như thế , trong mắt   càng trở nên sống động hơn.
 là một cô bé  nuông chiều mà.
Anh nhắn tin dỗ dành Khương Mộ.
“Bảo bối đừng buồn nữa,  thích em nên mới  gặp em mà.”
Một lúc  Khương Mộ mới trả lời: “Thật  ạ?”
Ách Phỉ: “Ừm. Xoa đầu nhé.”
Khương Mộ: “Vậy  sẽ đợi em chứ ạ?”
Nhìn thấy tin nhắn , trái tim Ách Phỉ mềm nhũn . Anh trực tiếp gửi cho Khương Mộ một tin nhắn thoại, giọng  ấm áp: “Anh sẽ đợi em, đợi em lớn, đợi đến khi em bằng lòng gặp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-169.html.]
Nghe xong đoạn ghi âm, Khương Mộ  nhịn  mà bật .
Chào mừng  đến với ao cá của em nhé.
C.h.ế.t chìm thì em  chịu trách nhiệm .
Khương Mộ gửi  một nhãn dán “Vâng ạ” đáng yêu.
“Vậy em  tắm đây ạ.”
Ách Phỉ  đồng hồ, vẫn còn khá sớm,   thắc mắc  hôm nay Khương Mộ   tắm sớm như .   cảm thấy nếu  hỏi thì sẽ tỏ  quá quan tâm, quản quá nhiều.
Thế là  đáp: “Được, em  .”
Khương Mộ     tắm, mà lập tức  sang tìm Tạ Tử Kỳ.
Vừa  Tạ Tử Kỳ  liên tục nhắn tin cho cô. Dù cô trả lời  chậm nhưng   hề để tâm, vì Khương Mộ  rằng  đang  sách,  thể cứ  điện thoại mãi .
Tạ Tử Kỳ vô cùng vui vẻ khi Khương Mộ dù đang  sách vẫn  quên trả lời tin nhắn của .
Hơn nữa,  nhóc đáng yêu  vì   chủ đề chung với cô mà mấy ngày nay  hỏi đủ thứ chuyện, từ “chị thích xem thể loại phim nào nhất” cho đến “chị  thần tượng ai ”.
Khương Mộ  rủ chơi game,  lập tức hưởng ứng.
“Chị ơi chị  chơi game ạ!!!”
Trẻ con đúng là thích dùng dấu chấm than.
Khương Mộ vô cùng tán thành.
“Ừ, bảo bối  nhớ chị ?”
Tạ Tử Kỳ  ngờ Khương Mộ  hỏi thẳng thắn như .
“Có một chút ạ.”
“Chỉ một chút thôi ? Thế thì thôi, chị buồn .”
“Ấy, thật  là  nhớ mà.”
“Ngoan lắm, online , chúng  chơi một lát thôi nhé, cũng muộn .”
“Dạ  .”
Nói là chơi một lát, nhưng vì  lâu  chơi cùng  nên Tạ Tử Kỳ và Khương Mộ  chơi đến tận hơn mười một giờ khuya, mà  vẫn tỉnh như sáo.
Thường ngày, giờ  Khương Mộ  tắm xong và gửi ảnh cho Tạ Tinh Nhiên .
Hôm nay vì  tắm nên cô cũng  chụp ảnh.
Mà Tạ Tinh Nhiên hôm nay cũng  chịu  ngủ.
Anh   bàn học,  mặt là một quyển sách tiếng Anh cho bài thi ngày mai.
Điện thoại đặt ngay bên cạnh,  liếc  thời gian, cầm điện thoại lên, do dự một lát  mở hộp thư đến.
Không  một tin nhắn mới nào.
Tạ Tinh Nhiên nhíu mày.
Anh  dậy, chuẩn   tắm.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Trước khi  phòng tắm,    điện thoại một  nữa, nhưng cuối cùng vẫn  mang nó .