Mặc dù cô  lo Ách Phỉ sẽ điên rồ đến mức chạy khắp các trường đại học trong thành phố để hỏi xem  ai tên là Khương Mộ , nhưng qua mấy ngày tìm hiểu, cô     loại  như .
 Khương Mộ cảm thấy   nên quá chủ quan.
Nếu Ách Phỉ thật sự quá nghiêm túc với cô, quá  gặp cô,    những chuyện mà cô  lường  , thì vẫn  chút phiền phức.
Cô định chờ thêm một thời gian nữa, dù  kỳ thi đại học cũng sắp đến . Thi đại học mới là chuyện quan trọng nhất của cô hiện tại, những chuyện khác  thể ảnh hưởng đến nó .
Thi xong chiều nay là kết thúc đợt kiểm tra tháng , Khương Mộ cảm thấy mấy môn    khá .
Môn cuối cùng, tâm trạng cô cũng  thoải mái.
 cô mơ hồ cảm thấy   đang  chằm chằm  .
Chỉ là mỗi  cô  đầu , ánh mắt đó  biến mất  tăm tích.
Khương Mộ đoán là Tạ Tinh Nhiên.
   chắc chắn, nếu thật sự là Tạ Tinh Nhiên thì chắc chắn   nghi ngờ cô .
Khương Mộ suy nghĩ một lát, quyết định  gì đó để thử phản ứng của Tạ Tinh Nhiên.
Cô  bài thi xong từ  sớm. Những câu hỏi  cũng  khó, dù   hệ thống hỗ trợ, hầu hết các câu hỏi trong đề thi cô chỉ cần  qua là trong đầu   hướng giải, chỉ cần nháp  các tham , tính toán một chút là  kết quả.
Khi Tạ Tinh Nhiên nộp bài, Khương Mộ cũng nộp bài theo ngay  đó.
Dường như thấy Khương Mộ nộp bài  , Tạ Tinh Nhiên bước  khỏi phòng học   chậm .
Khương Mộ như vô tình  theo .
Tạ Tinh Nhiên xuống lầu, cô cũng  theo xuống lầu.
Hai   từ tầng năm xuống tầng ba, Tạ Tinh Nhiên cuối cùng cũng   .
 Khương Mộ  nhanh hơn một bước.
“Chào Tạ Tinh Nhiên, tớ là Khương Mộ.”
Tạ Tinh Nhiên sững  một chút.
Giọng của Khương Mộ  dịu dàng,  chút mềm mại, như tiếng nhạc du dương,  như tiếng suối róc rách.
“Chào .” Tạ Tinh Nhiên  cô, ánh mắt tỉ mỉ đ.á.n.h giá.
Anh cố gắng so sánh cô với  trong ảnh.
 tấm ảnh đó quá hở hang, còn cô gái  mặt  ăn mặc tươi mát, đơn giản. Nghĩ đến những hình ảnh đó, Tạ Tinh Nhiên cảm thấy  thật   đắn, sắc mặt trở nên mất tự nhiên.
“Cậu  chuyện gì ?” Tạ Tinh Nhiên nhẹ giọng hỏi,  cố gắng kiềm chế giọng điệu của  để  lộ  chút manh mối nào.
Khương Mộ mỉm , đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, trong đáy mắt lóe lên những tia sáng lấp lánh như  trời. “Ngày  là sinh nhật tớ, tớ  mời  đến dự tiệc sinh nhật của tớ,  ?”
Tạ Tinh Nhiên ngây  một lúc,  ngờ  là chuyện .
“ hình như tớ  quen .” Tạ Tinh Nhiên hờ hững .
Khương Mộ  chút thất vọng, cúi đầu xuống, “Tớ chỉ   bạn với  thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-172.html.]
Giọng cô đầy hụt hẫng. Khi cô cúi đầu, Tạ Tinh Nhiên  thấy gáy của cô, càng cảm thấy giống hệt  trong ảnh.
Không ,  nhất định  tìm cho  lẽ.
Tạ Tinh Nhiên suy nghĩ một lát,  hỏi: “Tại     bạn với tớ?”
Khương Mộ ngẩng đầu  , đôi mắt  chớp, trong lòng thầm nghĩ, còn   vì  trông  “ngon miệng” .
“Cậu ưu tú như , ai cũng   bạn với , tớ cũng .” Giọng Khương Mộ chân thành, ánh mắt trong veo  một gợn tạp niệm.
Thế nhưng Tạ Tinh Nhiên  bất giác ghép gương mặt cô với  thể trong ảnh  với .
Hơi thở của  dồn dập theo nhịp tim, ánh mắt dừng   đôi môi cô.
Đôi môi hồng phấn, căng mọng lúc  đang óng ánh, như một trái dâu tây chín mọng chờ  đến nếm thử.
Tạ Tinh Nhiên nhất thời    gì, trong đầu chỉ vang lên một câu hỏi.
Thích ?
Một giọng  từ sâu thẳm trong lòng    trả lời.
Thích.
Muốn.
Đây là  đầu tiên Tạ Tinh Nhiên khao khát  đến gần một  khác giới.
Cảm giác  quá xa lạ.
Tạ Tinh Nhiên thấy lòng rối như tơ vò,    đáp  thế nào."
"Khương Mộ  mỉm  với : “Nếu   ngại thì chúng  kết bạn WeChat nhé? Đến lúc đó tớ sẽ gửi thời gian và địa điểm bữa tiệc sinh nhật cho .”
Tạ Tinh Nhiên cau mày, lảng mắt  chỗ khác. Vài giây ,  mới   Khương Mộ, đáp: “Tớ  mang điện thoại.”
“Vậy ,   cả. Tớ  thể  ID WeChat của tớ cho , hoặc là   ID của  , lát về tớ sẽ tìm và kết bạn.”
Tạ Tinh Nhiên khẽ đáp: “Ừm,   .”
Thấy  đồng ý, Khương Mộ mừng rỡ  mặt. Cô lấy từ trong ba lô  một cuốn sổ tay và một cây bút, nhanh nhẹn  ID WeChat của  lên một trang giấy trắng, còn tiện tay vẽ thêm một hình mặt  ngộ nghĩnh bên cạnh. Xong xuôi, cô cẩn thận xé trang giấy, gấp nó  vuông vắn  đưa cho .
Khương Mộ  thẳng  mắt , giọng điệu nghiêm túc: “Vậy  nhất định  kết bạn với tớ đấy nhé.”
Tạ Tinh Nhiên  dám  thẳng  cô, sợ  cô  thấu những ý nghĩ đen tối đáng  hổ đang cuộn lên trong lòng .
Thấy  cố tình né tránh ánh mắt của , Khương Mộ khẽ nhướng mày.
Tạ Tinh Nhiên lí nhí: “Được.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Vậy tớ   đây, hẹn gặp  nhé.”
Khương Mộ vẫy tay chào  chạy biến.
Nghe cô   , Tạ Tinh Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, nhưng chỉ kịp  thấy bóng lưng cô vội vã khuất xa. Cậu còn  kịp  thêm điều gì, chỉ  thể lặng lẽ   theo.
Mãi cho đến khi bóng dáng Khương Mộ   biến mất ở cuối hành lang, Tạ Tinh Nhiên vẫn  sững tại chỗ, bàn tay siết chặt mảnh giấy nhỏ.