Mặt mày Dương Tuệ tái mét, cảm giác như  đang  cắm sừng,  nghĩ ngợi gì mà lao thẳng lên.
Cô  dùng một tay kéo Triệu Diệp , chen  giữa hai , chắn tầm mắt của Triệu Diệp  về phía Khương Mộ.
“Sao   đến đây?” Dương Tuệ chất vấn với giọng điệu vô cùng khó chịu.
Triệu Diệp cũng giật , đang lúng túng   trả lời thế nào thì Khương Mộ  lên tiếng: “Là  mời   đến mà. Hôm nay là sinh nhật ,   là  trai , nên  mời   đến dự tiệc.”
Dương Tuệ gắt lên: “Anh trai cái gì? Cậu mời       ?”
Khương Mộ nghiêng đầu, nhíu mày  vẻ ngây thơ  cô : “Mình mời  , tại    cho   chứ? Hai     chia tay  ?”
Sắc mặt Dương Tuệ càng thêm khó coi.
Cô   sang Triệu Diệp: “Tại     cho em ? Với  tại     đôi giày ? Anh  hứa với em là sẽ   nữa cơ mà?”
Triệu Diệp liếc  đôi giày  chân, thầm nghĩ, đôi giày đắt như , bố   cũng tốn tiền mua, tại     chứ,   là quá lãng phí ? Cậu  chỉ hứa là    mặt cô  thôi mà.
Ai mà ngờ hôm nay  đụng mặt ở đây.
Cậu  giấu nhẹm món quà đang cầm  tay   lưng, nhưng vẫn  Khương Mộ tinh mắt trông thấy.
“Oa,  còn chuẩn  quà cho em nữa ? Cảm ơn , em vui lắm.” Khương Mộ  rạng rỡ.
Triệu Diệp ngây ngẩn  gương mặt cô, đầu óc  cuồng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Dương Tuệ thì tức đến phát điên.
“Triệu Diệp!” cô  hét lên một tiếng, cuối cùng cũng kéo  Triệu Diệp về thực tại.
“Hả?” Triệu Diệp ngơ ngác  Dương Tuệ.
Dương Tuệ tức đến run : “Tại    lừa em đến đây, còn tặng quà cho cô ? Em  chia tay !”
Khương Mộ “ôi” lên một tiếng: “Lớp trưởng , hóa  hai  vẫn  chia tay ?  mà  ...”
Dương Tuệ căm hận trừng mắt  Khương Mộ: “Cô cố ý!”
Nói  cô   định xông  đẩy Khương Mộ.
Khương Mộ nhẹ nhàng né , nhưng  giả vờ  đẩy lảo đảo lùi về  hai bước, ánh mắt lúc   yếu đuối  bất lực: “Lớp trưởng,  đang  gì ,   hiểu lắm. Cố ý cái gì cơ?”
Cô   sang Triệu Diệp: “Em   gì sai ?”
Triệu Diệp  chút bất đắc dĩ, đến đây là   tự nguyện, quà cũng là   mua, liên quan gì đến Khương Mộ chứ.
Dương Tuệ     quá đáng ,   với Khương Mộ cũng  gì . Chẳng     , Khương Mộ chỉ coi   như  trai, đến dự một bữa tiệc sinh nhật thôi mà.
“Em   gì sai cả, là cô  hiểu lầm thôi.” Triệu Diệp vội an ủi một câu,   sang Dương Tuệ: “Em nghĩ nhiều quá ,  chỉ đến chúc mừng sinh nhật cô  thôi. Anh  ngờ em cũng ở đây, sợ em hiểu lầm nên mới  .”
“Sợ  hiểu lầm ?  thấy   tật giật  thì đúng hơn!” Dương Tuệ lúc    thể giữ  bình tĩnh.
Triệu Diệp gắt: “Em đừng  bậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-186.html.]
Khương Mộ tủi   cô : “Lớp trưởng,    thể  như  chứ? Tớ chỉ xem Triệu Diệp như  trai thôi. Hơn nữa, yêu sớm vốn dĩ là  nên,   yêu sớm  còn  hiểu lầm  khác cũng yêu sớm, thật quá đáng mà.”
Dương Tuệ  mấy lời đậm mùi “ xanh” của Khương Mộ  cho tức hộc máu, nhưng  chẳng tìm  lời nào để cãi .
“Triệu Diệp,   chia tay !” Dương Tuệ hờn dỗi .
Thấy Dương Tuệ  mãi  thông, Triệu Diệp cũng nổi nóng: “Chia tay thì chia tay! Em đúng là đồ vô lý!”
“Lớp trưởng,  thật sự hiểu lầm .”
“Hiểu lầm cái gì? Cô  cô  cố ý,  tại  ngoài các bạn trong lớp chúng , cô chỉ mời một    là con trai đến?” Dương Tuệ hung hăng trừng mắt  Khương Mộ, càng  càng kích động. “Cô  cô coi   là  trai? Anh trai ch.ó má gì chứ! Ai mà   cô là đồ  xanh, mượn danh nghĩa  trai để theo đuổi  ! Trường lớn như , nhiều con trai như thế,  cô  chỉ nhận một      trai?”
Dương Tuệ  dứt lời, mấy bạn nữ trong lớp cũng gật đầu hùa theo.
Ánh mắt các bạn nam  Khương Mộ cũng dần  đổi.
Thế nhưng Khương Mộ  chẳng hề nao núng: “Cậu thật sự hiểu lầm .”
“Vậy cô  ,  hiểu lầm chỗ nào?” Dương Tuệ thấy nhiều   về phía , tự tin cũng tăng lên, hất cằm, lạnh lùng  Khương Mộ.
Khương Mộ đáp: “Mình  với  là  chỉ mời một    đến bao giờ? Mình cũng     chỉ  duy nhất một   trai .”
Khương Mộ    , nụ  tao nhã duyên dáng, nhưng ánh mắt  khiến Dương Tuệ thấy hoảng hốt.
“Ý cô là ? Nếu   chỉ  một  Triệu Diệp,    ? Cô đừng   là   bận  đến  nhé.”
Khương Mộ , chỉ tay  cửa: “Kìa, chẳng  đến  ?”
Mọi  nãy giờ chỉ tập trung  màn kịch của Dương Tuệ và Khương Mộ, chẳng ai để ý   đến.
Hóa  Tạ Tinh Nhiên  đến  một phút, và trong một phút đó,  chỉ  ở cửa lắng .
Khương Mộ chạy về phía .
“Anh Tinh Nhiên,  đến !”
Cách xưng hô của Khương Mộ  Tạ Tinh Nhiên khẽ nhíu mày, và cũng khiến tất cả   ngơ ngác.
Tạ Tinh Nhiên thì ai mà   chứ.
Anh cũng đến dự tiệc sinh nhật của Khương Mộ?
Anh là  trai của Khương Mộ?
Ôi vãi, đây chẳng  là tin tức động trời  !
Cả trường  chắc  nổ tung mất.
Khương Mộ khoác tay Tạ Tinh Nhiên: “Không phiền nếu em gọi  là  trai chứ, bạn học Tinh Nhiên? Chỉ cần  phối hợp với em, lát nữa    gì em cũng sẽ  hết.”
Tạ Tinh Nhiên định giơ tay lên, nhưng   hạ xuống.
Anh nheo mắt,  Khương Mộ  khẽ : “Tốt nhất cô nên giữ lời.”