Kẻ tình nguyện dâng,  vui vẻ nhận. Anh trách Khương Mộ một, thì càng hận bản   mười.
Khương Mộ đáp: “Không thể, vì em thích .”
Tạ Tinh Nhiên nhắm mắt , gương mặt lộ rõ vẻ chán nản.
“Vậy em  thế nào?” Tạ Tinh Nhiên hỏi, giọng nhàn nhạt.
Khương Mộ: “Em   hôn em.”
Tạ Tinh Nhiên ngẩn .
Anh lặng lẽ  Khương Mộ, đáy mắt bùng lên ngọn lửa nóng rực.
Giây tiếp theo,  cúi xuống, mạnh bạo c.ắ.n lên môi Khương Mộ.
“Khương Mộ, em đừng hối hận.”
Anh nghiến răng thì thầm bên tai cô.
Khương Mộ  kiều mị: “Em  hối hận.”
Ánh mắt Tạ Tinh Nhiên càng thêm quyết liệt. Nụ hôn của  tựa cơn mưa rào đổ xuống lúc nửa đêm, ào ạt và điên cuồng khiến Khương Mộ  chút sức chống cự.
Hai  hôn  say đắm trong con hẻm nhỏ một lúc lâu.
Cuối cùng, một cặp học sinh cấp hai  lạc   cắt ngang nụ hôn của họ, hai  mới luyến tiếc buông  .
Đôi học sinh khoa trương hét lên mấy tiếng  vội vàng bỏ chạy.
Mặt Tạ Tinh Nhiên  đỏ bừng lên.
Khương Mộ đưa tay sờ lên má : “Anh  ngại .”
Tạ Tinh Nhiên  định phản bác, Khương Mộ   tiếp: “Đáng yêu thật, em thích  nhất.”
Những lời như thế, dù Khương Mộ   bao nhiêu   nữa, cô vẫn  thể  với vẻ nhiệt tình như thể  đầu tiên.
Tạ Tinh Nhiên   tin, nhưng trái tim   kìm  mà rung động.
Anh  thẳng  mắt Khương Mộ,  hỏi cô tại    ở bên  mà  dùng cách , nhưng cuối cùng  vẫn  thể thốt  thành lời.
Sau khi chia tay Tạ Tinh Nhiên, Khương Mộ trở về nhà. Ách Phỉ  nhắn tin cho cô từ hơn một tiếng , nhưng vì bận ở cùng Tạ Tinh Nhiên nên cô  xem điện thoại, cũng  trả lời.
Ách Phỉ  ngày mai  bộ trường học trong thành phố sẽ  nghỉ, nên  sớm gợi ý  gặp Khương Mộ.
Khương Mộ  từ chối, vì  Ách Phỉ nhắn tin để chốt địa điểm và thời gian cụ thể.
Thấy Khương Mộ mãi  trả lời, Ách Phỉ  khỏi nghĩ rằng cô   gặp mặt, nên mới im lặng để trốn tránh chủ đề .
Tâm trạng Ách Phỉ vô cùng phức tạp và dằn vặt. Một mặt    gặp Khương Mộ, mặt khác    ép buộc cô.  trong lòng  vẫn  một chút nghi ngờ, tại  Khương Mộ  chịu gặp , rõ ràng hai  ở cùng một thành phố, gặp   tiện lợi.
Ngay lúc Ách Phỉ định nhắn cho Khương Mộ rằng nếu cô   thì thôi, Khương Mộ cuối cùng cũng trả lời.
Khương Mộ: [Anh, em  mới về đến nhà. Trên đường gặp một  bạn học cấp hai, bạn  mời em uống  sữa nên chúng em   chuyện  lâu, thành  về muộn.]
Thấy , tảng đá lớn trong lòng Ách Phỉ mới rơi xuống.
Hóa  tất cả đều do  nghĩ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-200.html.]
Khi thích một , thật dễ trở nên  chăng  chớ, đ.á.n.h mất cả chính .
Ách Phỉ: [Vậy . Về nhà ăn cơm , muộn  đấy.]
Khương Mộ: [Anh ăn ? Em  đói chút nào.]
Ách Phỉ: [Chưa,  đang đợi em.]
Khương Mộ: [icon ngại ngùng] [Em cũng nhớ  lắm.]
Ách Phỉ nhân cơ hội nhắc đến chuyện gặp mặt ngày mai.
[Ngày mai chúng  gặp  ở quảng trường đường Thước Tây nhé? Anh  gặp em.]
Nói xong,  cứ dán mắt  điện thoại.
Hai mươi giây , tin nhắn của Khương Mộ mới tới.
[Ngày mai ạ? Vậy chúng    chơi?]
Khương Mộ   chẳng khác nào  đồng ý.
Ách Phỉ mừng rỡ, bất giác bật  thành tiếng.
Anh  thẳng , nghiêm túc suy nghĩ một chút  trả lời: [Gần đó  một thủy cung, chúng   dạo ,  đó  ăn cơm. Ăn xong  đưa em  xem phim,  đưa em về nhà.]
Lịch trình Ách Phỉ sắp xếp  hợp lý.
Khương Mộ chần chừ một lát, phân tích những ảnh hưởng tiêu cực  thể xảy   cuộc gặp mặt,   nghĩ cách giải quyết. Lúc  cô mới chính thức nhận lời mời.
Khương Mộ: [Vâng ạ, đều  theo .]
Hai  hẹn gặp   hai giờ chiều mai bên cạnh đài phun nước ở quảng trường. Ách Phỉ  sẽ đến ,  còn  cho Khương Mộ  màu áo  sẽ mặc và bảo cô nếu  yên tâm thì  thể tìm một chỗ nào đó đợi . Nếu  thấy  mà   gặp thì cứ nhắn tin cho .
Hành động  của Ách Phỉ  thể  là vô cùng chu đáo và tự tin.
Trước đây, những chiêu thức dịu dàng  của  khi dùng với các cô gái khác luôn khiến họ cảm động rơi nước mắt.  những   chỉ là giả dối, duy chỉ       nghiêm túc.
Thế nhưng Khương Mộ  xong chỉ nhướn mày, thầm nghĩ: “Cái  còn cần   ? Nếu  mà khác xa ngoài đời thì em cho  danh sách đen luôn chứ gặp  gì.”
Ngoài mặt, Khương Mộ vẫn kiên quyết nhắn : [Anh , em  bao giờ   gặp  . Em  cho phép   như .]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Ách Phỉ dịu dàng , trong lòng càng thêm mong đợi cuộc gặp mặt ngày mai.
Anh   là để xóa tan lo lắng của Khương Mộ, nhưng chính    lo lắng cô cũng là  sống ảo  ?
Dù  tin tưởng đến bảy phần, nhưng vẫn còn hai phần nghi ngờ và một phần sợ hãi.
Rốt cuộc,  mạng  quá nhiều trường hợp vỡ mộng khi gặp mặt .
Hôm .
Khương Mộ ngủ một giấc đến khi tự tỉnh.
Vào ngày nghỉ,  giúp việc sẽ  gọi cô dậy. Khương Mộ ngủ đến tận 11 giờ mới mở mắt.
Điện thoại   nhiều tin nhắn  , Khương Mộ xem  xuể.
Theo thời gian, “ao cá” của cô dần  xu hướng biến thành sông lớn biển rộng.
Các bạn học trong trường đều hăng hái đăng ký  nhảy  ao cá của cô, tiếc là  đủ tiêu chuẩn nên đều  Khương Mộ chặn ở ngoài.