“Anh ơi,  dắt em qua đường .” Khương Mộ thì thầm.
Ách Phỉ siết nhẹ tay cô, dịu dàng đáp: “Được,   thôi.”
Khương Mộ ngoan ngoãn gật đầu.
Nắm tay Khương Mộ, đầu óc Ách Phỉ rối bời, đủ thứ suy nghĩ thi  trỗi dậy.
Bàn tay của Khương Mộ quả thật  tuyệt vời,  thon dài mềm mại,  còn mịn màng non nớt. Chỉ nắm tay thôi cũng đủ khiến lòng  xao động, chỉ  mân mê, vuốt ve mãi  thôi.
Cả hai  đến thủy cung gần đó như  hẹn.
Vì là ngày lễ nên  xếp hàng  đông, hai   chờ một lúc lâu mới mua  vé.
Trong lúc đó, họ còn   khác nhầm là  em ruột.
Có hai cô gái trẻ chạy tới xin WeChat của Ách Phỉ.
Màn thể hiện  đó của Ách Phỉ vô cùng tâm lý. Anh giơ bàn tay đang đan chặt với tay Khương Mộ lên, mỉm  từ chối: “Xin ,   bạn gái .”
Nghe , hai cô gái  chỉ  rối rít xin   vội vã rời .
Khương Mộ trêu: “Anh ơi, hóa  là lấy em  lá chắn nha.”
Ách Phỉ dịu dàng xoa đầu Khương Mộ.
“Em   là lá chắn.”
Khương Mộ tít mắt , cả  tỏa   thở ngọt ngào, trông hệt như một chú thỏ con trắng hồng đáng yêu.
“Em là bé đáng yêu của .” Ách Phỉ  thêm.
Khương Mộ ngẫm nghĩ một lát  đáp   nghiêm túc: “Anh cũng là bé đáng yêu của em.”
Ách Phỉ khựng  một chút  bật : “Anh mà đáng yêu ?”
Những lời ngọt ngào của Khương Mộ dường như chẳng cần suy nghĩ mà cứ thế tuôn : “Trong mắt em,  đáng yêu lắm đó. Em thích  nhất!”
Cái miệng nhỏ của cô cứ như  bôi mật, ngọt đến nao lòng. Ách Phỉ  mà trong lòng cũng ngọt lịm.
Khương Mộ  bồi thêm: “Anh ơi, tối qua em còn mơ thấy  đó.”
Ách Phỉ tò mò hỏi: “Mơ thấy gì thế?”
Khương Mộ ngượng ngùng cúi gằm mặt, lí nhí: “Thì... là mơ thấy  thôi.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Tuy cô   rõ nội dung giấc mơ, nhưng vẻ mặt của cô  khiến Ách Phỉ chìm trong vô vàn tưởng tượng.
Tối qua, trong giấc mơ của Ách Phỉ cũng  hình bóng Khương Mộ.
Dù   rõ mặt, nhưng  chắc chắn đó là cô. Trong mơ,  cõng cô  giữa một sườn đồi ngập tràn hoa dại,  còn hôn cô nữa.
Ách Phỉ  kể về giấc mơ đó, nhưng khi  Khương Mộ  cũng mơ thấy , trái tim   khỏi xao xuyến.
Thật  tối qua Khương Mộ chẳng mơ gì cả, cô ngủ một mạch tới sáng, ngon giấc vô cùng.
Mua vé xong, hai   tiếp tục xếp hàng để  cổng.
Thế giới Đại dương ở thành phố S là một thủy cung hải dương học quy mô lớn, hiện đại, đạt tiêu chuẩn hàng đầu quốc tế. Với diện tích cực lớn gồm năm tầng, nơi đây còn sở hữu một đường hầm đáy biển siêu dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-204.html.]
Trước đây Ách Phỉ từng đến đây hai , đều là  cùng bạn gái cũ, nhưng hai  là hai  khác .
Khương Mộ thì  từng đến, nhưng cơ thể  thì  từng tới, vì  trong đầu cô vẫn còn chút ký ức mơ hồ về nơi .
Bên trong thủy cung  hơn ba trăm loài sinh vật biển, chỉ cần bước  là du khách sẽ  cảm giác như đang đắm  trong lòng đại dương xanh thẳm.
Rất nhiều cặp đôi trẻ thích đến đây hẹn hò. Bởi vì  khí ở đây quả thật  lãng mạn."
"Khương Mộ vội trả lời: “Cũng , em  mệt.”
Ách Phỉ: “Anh sắp xong  đây, em nghịch điện thoại thêm một lát nữa .”
Khương Mộ: “Vâng,   mệt ? Anh  lâu , em   đó  với .”
Ách Phỉ: “Không mệt, em đừng qua đây. Ngoan ngoãn đợi  nhé.”
Khương Mộ: “Vậy thôi ạ.”
Có lẽ Tạ Tử Kỳ đang chán thật,  nhóc cứ liên tục nhắn tin cho Khương Mộ. Tin nhắn của  thường là vài dòng chữ xen lẫn mấy tấm ảnh. Dường như   chia sẻ tất tần tật  thứ về  cho cô . Đối với , giữa  và Khương Mộ  nên  bí mật nào, chuyện gì của  cũng  thể kể cho cô .
Khương Mộ  nhắn xong với Ách Phỉ liền chuyển sang khung chat của Tạ Tử Kỳ.
Cô tiện tay bấm  mấy tấm ảnh   gửi.
Toàn là ảnh chụp cá, những tấm  lúc nãy Khương Mộ xem cả , nhưng cô vẫn trả lời: “Đẹp lắm. Trước đây chị cũng từng đến một , nhưng lâu lắm . Giờ trông  vẻ  hơn xưa một chút.”
Tạ Tử Kỳ: “Vâng ,   chị  đến xem nhé,  là   em qua đây em  dắt chị  cùng.”
Khương Mộ: “Được thôi, em vẫn  đến đây  nữa ?”
Tạ Tử Kỳ: “Đi với chị thì đương nhiên là khác  ạ.”
Khương Mộ: “Ngoan, em  cùng  trai mà cứ cắm mặt  điện thoại mãi,    khó chịu chứ?”
Tạ Tử Kỳ: “Anh   thèm để ý  ạ. Anh  xem chăm chú lắm, chẳng ngó ngàng gì đến em cả.”
Khương Mộ: “Vậy thì  .”
Tạ Tử Kỳ: “Mà  trai em cừ lắm nhé, em ngưỡng mộ   thật sự. Anh  cao hơn em một chút,  nãy  bao nhiêu chị gái đến xin  Weixin mà   chẳng cho một ai.”
Khương Mộ: “Thế   ai hỏi xin  em ?”
Tạ Tử Kỳ: “Đương nhiên là  ,   em đang toát  khí chất ‘hoa   chủ’ đây .”
Khương Mộ  đến dòng  thì suýt nữa bật  thành tiếng.
Cậu nhóc Tạ Tử Kỳ  đúng là tự tin một cách khó hiểu.
Khương Mộ   gửi cho  một sticker khinh bỉ, nhưng   thôi,  nên  tổn thương trái tim non nớt, mỏng manh của  nhóc.
Khương Mộ: “Hóa  là .”
Tạ Tử Kỳ: “Hi hi.”
Tạ Tử Kỳ: “[Vệ sĩ độc quyền của chị.jpg]”
Khương Mộ: “Thôi  , em mau  xem cá cho tử tế .”
Tạ Tử Kỳ: “Hu hu, chị đuổi em.”