Du Trần Quang  chút hối hận. Anh quen Khương Mộ sớm hơn Sở Sóc  nhiều. Nếu như,  theo đuổi Khương Mộ lúc đó là  thì ? Liệu   thể mang  hạnh phúc cho cô ?
Giọng  của Khương Mộ kéo   khỏi dòng suy nghĩ.
“Không  gì,  chỉ đang nghĩ  chuyện lúc chúng  mới quen  thôi.”
Khương Mộ ngẩn : “Lúc đó chúng  mới mười mấy tuổi, thoáng cái  mười mấy năm trôi qua .”
“ .” Du Trần Quang đáp.
Khương Mộ nhớ  một chút  : “Hồi đó,  đầu tiên  gặp em, em   lớn tuổi hơn nên còn bắt  gọi là chị nữa đấy.”
Du Trần Quang cũng : “ .” Anh  cô  chớp mắt.
Khương Mộ cúi đầu, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc. Ánh mắt Du Trần Quang ngày càng sâu thẳm, càng lúc càng nóng rực.
“Trần Quang...” Khương Mộ khẽ , “Nếu em   em thích lúc đó   là Sở Sóc mà là...”
Nói đến nửa chừng, Khương Mộ ngẩng lên liếc  Du Trần Quang một cái. Anh kinh ngạc  cô, nhưng cô   tiếp.
Cô cố tình bỏ lửng câu . Quả nhiên, mắt Du Trần Quang sáng lên,   cô  kinh ngạc  vui mừng: “Ý em là...”
Anh  thể tin , nhưng  tràn đầy mong đợi.
Thế nhưng Khương Mộ    tiếp tục chủ đề  nữa: “Chuyện qua , thôi bỏ . Lẽ  em  nên  với  những điều .”
Du Trần Quang  níu cô  và  rằng ,   như . Cô  thể  cho  .
Lý trí và tình cảm đang giằng co trong đầu . Lý trí : Mày và cô   thể nào, cô   kết hôn với Sở Sóc. Tình cảm  gào thét: Sở Sóc đối xử với cô   ,  ngoại tình, cô  đang  đau khổ. Cô  cần  bảo vệ, và mày  thể bảo vệ cô .
Trong lúc Du Trần Quang vẫn còn đấu tranh nội tâm, Khương Mộ  lên tiếng: “Đi thôi, em  về .”
Anh đành gật đầu: “Anh đưa em về.”
Khương Mộ mỉm : “Không cần , bây giờ em  ,  thể tự về . Lát nữa  Sở Sóc  thấy thì  .”
Du Trần Quang thoáng chút thất vọng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khi Khương Mộ về đến nhà, Sở Oánh   dì Lưu dỗ ngủ. Dì Lưu thấy cô về thì định  về, nhưng Khương Mộ giữ dì ở , bảo dì ngủ ở phòng khách  lầu một. Chuyện mời dì Lưu về  bảo mẫu, Khương Mộ  nhắn tin  với Sở Sóc, nhưng    là dì bắt đầu  từ hôm nay, nên lúc về nhà  thấy dì Lưu còn giật cả .
Sở Sóc về  Khương Mộ vài bước. Hắn theo cô  phòng ngủ, tiện tay đóng cửa   dang tay định ôm cô  lòng. Khương Mộ  sớm đề phòng, giả vờ vô tình né , khiến Sở Sóc ôm hụt.
“Bà xã,  thấy dạo  da em hình như trắng hơn thì .” Sở Sóc .
“Thật ?” Khương Mộ giả vờ ngạc nhiên  soi gương. Thực  da cô đúng là  trắng hơn một chút, nhưng nếu   kỹ cũng khó nhận . Vốn dĩ cô   trắng, giờ chỉ là làn da thêm căng bóng, trông trẻ  vài phần.
Sở Sóc  dáng vẻ đáng yêu của Khương Mộ, lòng chợt rung động. Hôm nay Khương Mộ cố tình trang điểm để  gặp Du Trần Quang, mỗi cử chỉ đều vô cùng quyến rũ, khiến Sở Sóc  mà cũng thấy ngứa ngáy trong lòng. Hắn nghĩ đến việc hai   lâu  gần gũi, liền chủ động : “Khuya , chúng   ngủ thôi.”
“Em  tẩy trang rửa mặt .” Khương Mộ thừa   nghĩ gì, mặt ngoài giả vờ  , trong lòng thì  lạnh.
Sở Sóc  : “Vậy  chờ em.”
Khương Mộ đủng đỉnh  vệ sinh cá nhân, nửa tiếng đồng hồ trôi qua. Sở Sóc chờ đến mức sắp ngủ gật thì cô mới bước .   thấy cô, cơn buồn ngủ của  lập tức bay biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-21.html.]
Đáy mắt Sở Sóc ánh lên vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ. Vợ  đúng là  thật, mặt mộc cũng là tuyệt sắc. Hắn  dậy, ôm chầm lấy Khương Mộ, cúi xuống định hôn cô.
 nụ hôn còn  kịp chạm  má cô, sắc mặt Khương Mộ bỗng đột ngột  đổi.
“Ọe...”
“Em  ?”
Khương Mộ bịt miệng, vẻ mặt khó chịu  : “Em buồn nôn.”
Sở Sóc  kịp phản ứng: “Cái gì?”
Đôi mắt Khương Mộ ngấn nước, cô từ từ lùi  xa ,  : “Hình như cứ   gần là em   nôn...   bây giờ?”
Sở Sóc: “...”
Khương Mộ hoảng hốt: “Chồng ơi,   em  bệnh gì  chứ... ọe...”
“Em   chứ?” Sở Sóc lo lắng bước tới xem xét.
“Anh đừng qua đây, em thấy ghê quá.”
Sở Sóc: “...”
Khương Mộ tủi   lí nhí: “Chồng ơi, chắc là em   khỏe. Em xin ,   giận chứ?”
Sắc mặt Sở Sóc khó coi: “Không giận.”
“Anh thế  rõ ràng là giận ,  đang trách em  ?” Khương Mộ trông như sắp  đến nơi.
Sở Sóc bất đắc dĩ : “Thật sự  giận.”
“Thật ?” Khương Mộ mím môi, “Anh hứa .”
“Anh hứa.”
Ngay giây , Khương Mộ liền  tươi như hoa: “Vậy thì  . Thế hôm nay  ngủ ở phòng khách  ? Lỡ lát nữa em vẫn khó chịu, nôn    thì   .”
Sở Sóc: “...”
"Hai ngày , Khương Mộ   tiết dạy. Cô đưa Sở Oánh đến nhà trẻ  mới đến trường.
Hôm nay cô  hai tiết, một tiết buổi sáng và một tiết buổi chiều.
Vừa đến văn phòng   thấy Từ Vũ Khiết , cô mới sực nhớ  hôm nay cô    giờ dạy.
Tiết học buổi sáng trôi qua khá nhẹ nhàng. Dạy xong cũng  đến giờ cơm trưa, cô từ chối lời mời của các giảng viên khác, định bụng  ăn một .
Nào ngờ,  bước  khỏi cổng trường, cô liền chạm mặt Thẩm Mặc.
Chẳng  nên  là trùng hợp  đúng là oan gia ngõ hẹp.
Cứ hễ Khương Mộ đến trường là y như rằng sẽ đụng  Thẩm Mặc.