Tạ Tinh Nhiên   nghĩ  là  đúng, nhưng sự nghi ngờ   thể kiểm soát mà lan . Lần đầu tiên  phát hiện  ham  chiếm hữu của   mạnh đến thế.
Anh cố gắng nhẫn nhịn, kìm nén cảm xúc của , thấp giọng hỏi: “Ngày mai còn học thêm ?”
Khương Mộ: “Mai  học ạ, chẳng   hẹn là thứ Sáu, thứ Bảy mới học ?”
Tạ Tinh Nhiên: “Mai  rảnh, nếu em rảnh thì mai cũng  thể học.”
Khương Mộ lắc đầu: “Thôi ạ, em  ở nhà.”
Lời từ chối của Khương Mộ khiến Tạ Tinh Nhiên càng chắc chắn rằng cô định  gặp   mạng . Sắc mặt  trở nên  chút âm trầm. Anh   gì nữa.
Khương Mộ cũng nhận  sự  đổi của , cô  : “Sao thế? Một ngày  gặp em là  chịu  ?”
Tạ Tinh Nhiên liếc  cô, thế mà   hề phủ nhận.
Khương Mộ cảm thấy Tạ Tinh Nhiên hôm nay  lạ, nhưng cô vẫn   ý định đồng ý ngày mai  đến học thêm, mặc dù cô cũng  quyết định   gặp A Phỉ  .
Căn phòng trở nên thật yên tĩnh, Tạ Tinh Nhiên   lời nào, Khương Mộ cũng đang mải suy nghĩ. Cô  dậy, cầm điện thoại   nhà vệ sinh. Tạ Tinh Nhiên  theo bóng lưng cô, vẻ mặt khó đoán.
Khương Mộ mãi  trả lời, bên A Phỉ cũng  dễ chịu gì. Anh  bỗng nhiên  còn chắc chắn liệu Khương Mộ  thích   . Nếu thích, tại  ngay cả thời gian gặp mặt cũng   dành ? A Phỉ cảm thấy   rơi  thế  động. Trong đầu   thậm chí còn vang lên một câu: “Thật  cô   thích mày đến thế .”
Khương Mộ lót mấy lớp giấy lên bồn cầu   xuống, thầm nghĩ,  là cứ “ăn” luôn A Phỉ cho xong. “Ăn” xong  thì sẽ  còn tơ tưởng nữa,     chia tay cũng chẳng  gì đáng tiếc.
Trong lúc cô còn đang do dự, A Phỉ  gửi tới hai tin nhắn nữa.
A Phỉ: “Nếu em   thì   ép.”
A Phỉ: “Cũng muộn ,   ăn cơm đây, đợi em học xong chúng    chuyện.”
Chiêu lùi để tiến  của A Phỉ quả nhiên  hiệu quả. Nó  chỉ  gây áp lực, mà còn khiến   ngại từ chối. Khương Mộ tuy  thấu nhưng vẫn mắc bẫy.
Thôi thì gặp một  .
Khương Mộ: “Đương nhiên là em    .”
Khương Mộ: “Anh   tại  em cứ mãi  đồng ý gặp  ?”
Khương Mộ: “Thật  em cũng  gặp  lắm, ngày nào em cũng nhớ . Em chỉ sợ  khi gặp  , em sẽ  ở bên  mỗi ngày.  em sắp thi , em  thể phân tâm , hu hu hu.”
"Cuối cùng Khương Mộ vẫn đồng ý gặp mặt Ách Phỉ, nhưng    ngày mai, mà là ngay tối nay  khi tan lớp học thêm. Hai  hẹn  ở một quán ăn gần đó.
Khương Mộ  trả lời xong tin nhắn, bước  khỏi nhà vệ sinh thì Tạ Tinh Nhiên   sừng sững ngay cửa.
Cô suýt chút nữa thì đ.â.m sầm   .
“Cậu  gì ở đây ? Hết cả hồn.” Khương Mộ bất giác lùi  một bước.
Tạ Tinh Nhiên  cô với vẻ mặt lạnh tanh: “ rửa tay. Sao   ở trong đó lâu thế?”
Khương Mộ ngơ ngác  Tạ Tinh Nhiên, câu hỏi  của   thì cô  trả lời thế nào đây?
Lẽ nào    trốn trong đó để trả lời tin nhắn WeChat? Hay là bảo...  táo bón?
Hình như cách nào cũng chẳng  ho gì.
Cơ mà Tạ Tinh Nhiên dường như cũng  cần cô trả lời,   lách qua  cô,   rửa tay qua loa  bước  ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-214.html.]
Khương Mộ dám chắc, Tạ Tinh Nhiên đang dỗi.
Chắc chắn một trăm phần trăm.
Cả    toát  một luồng khí u ám với dòng chữ “ đang  vui”  đầy lên mặt.
Khương Mộ cũng chẳng buồn dỗ, kệ cho   giận dỗi.
Hậu quả là Tạ Tinh Nhiên  thỉnh thoảng liếc trộm cô bằng ánh mắt kỳ quặc.
Khương Mộ thừa  nhưng vẫn vờ như  thấy. Lúc giảng bài cho cô, giọng điệu của   cũng lạnh nhạt lạ thường, rõ ràng là cố tình để cô nhận .
Vậy mà Khương Mộ vẫn cố tình giả ngơ.
 năm giờ rưỡi, Khương Mộ liền bảo buổi học thêm hôm nay đến đây thôi, cô  việc   .
Sắc mặt Tạ Tinh Nhiên   trông thấy, nhưng   vẫn cố hỏi một câu: “Cậu  ?”
Khương Mộ đáp: “Tớ  hẹn với một  bạn.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Tạ Tinh Nhiên  cô chằm chằm,   thêm lời nào.
Hai  rời khỏi khu nhà trọ, lúc  ven đường chờ xe, Tạ Tinh Nhiên đột nhiên lên tiếng: “  tuyển thẳng  Đại học Thanh Hoa ,   học ngành nào?”
Khương Mộ  sững sờ: “Chúc mừng  nhé.”
Người như Tạ Tinh Nhiên  thể chỉ gọi là học bá,  gọi là học thần mới đúng. Dù  hệ thống trợ giúp, Khương Mộ cũng chạy theo  kịp.
Cô nghĩ một lát   tiếp: “Tớ vẫn  nghĩ , còn  thì ?”
Tạ Tinh Nhiên ngập ngừng một chút  đáp: “ cũng .”
Trước mắt Khương Mộ chỉ  thi đỗ  trường , quả thật  nghĩ tới chuyện chọn ngành.
Rốt cuộc, cô cũng  chắc  sẽ ở  thế giới  bao lâu, học ngành gì  lẽ cũng  quá quan trọng.
 Tạ Tinh Nhiên  hỏi,  lẽ là  học cùng ngành với cô.
Khương Mộ cảm thấy  cũng  nên  lỡ dở tương lai của  , bèn : “Hay là  cứ nghĩ  ,  tớ đăng ký học cùng ngành với .”
Câu  của cô vốn chẳng  ý gì khác, nhưng Tạ Tinh Nhiên  xong  vui  mặt. Ánh mắt đang u ám ban nãy lập tức trở nên sáng rỡ.
“Ừ.”
Tạ Tinh Nhiên  Khương Mộ,   đang suy tính điều gì, chỉ thấy ánh mắt  vô cùng kiên định.
Khương Mộ và Ách Phỉ gặp   cùng  ăn tối.
Quả nhiên đúng như cô dự đoán,  bữa ăn, lúc hai  đang  dạo, Ách Phỉ  tỏ tình với cô.
Anh  hỏi cô   ở bên   , là kiểu hẹn hò chính thức như những cặp đôi khác.
Ách Phỉ  dứt lời, Khương Mộ liền lộ  vẻ mặt kinh ngạc.
Không khí bỗng trở nên  khó xử. Phản ứng của Khương Mộ cho    rằng,  lẽ cô sẽ  đồng ý.