Khương Mộ nhướng mày : “Sao thế? Không nỡ xa em ?”
“ .” Giọng Mạnh Nhất Hứa  quá nghiêm túc, như đang  đùa.
Khương Mộ lười nhác đáp: “Thì em cũng  về thôi, ở lâu sợ  chán.”
Mạnh Nhất Hứa  : “Sao mà chán ?”
“Anh     ? Không thể cứ nghỉ  để chơi với em mỗi ngày .” Cô uể oải .
“Anh  thể nghỉ  mà.”
“Không   thì  lấy tiền  ,  em nuôi ?” Khương Mộ  như  .
Mạnh Nhất Hứa  trả lời.
Khương Mộ: “Thôi,  đùa nữa, em   thật .”
Mạnh Nhất Hứa : “Sẽ đến nữa chứ?”
Khương Mộ: “Còn  xem tâm trạng của em .”
Mạnh Nhất Hứa thật sự  nỡ để Khương Mộ . Tối hôm , hai   vượt qua giới hạn, hương vị của Khương Mộ thực sự khiến  nghiện, ăn bao nhiêu cũng  đủ. Nếu   cô nổi cáu,  còn chẳng  để cô rời khỏi giường.
 kể cả khi   chuyện đó, cảm giác ở bên Khương Mộ cũng khiến  thấy  thư giãn, như thể  tìm  một nửa khác của chính .
Khương Mộ sắp ,  cũng cảm thấy cô đơn và buồn bực.
Cảm giác    từng   đây.
Ngày xưa ở cùng bạn gái cũ mấy ngày, lúc cô   ,  chỉ cảm thấy như  giải thoát,     một chút lưu luyến nào.
“Được ,  để  qua tìm em.”
Ngay khi Khương Mộ   về, Mạnh Nhất Hứa  quyết định vài ngày nữa sẽ đến thành phố S một chuyến.
 là  thể cứ để Khương Mộ chạy qua chạy  mãi .
Có lẽ bề ngoài cô   gì, nhưng trong lòng vẫn sẽ để ý.
Khương Mộ  Mạnh Nhất Hứa   thì thấy  buồn .
Anh  coi  là bạn trai cô  ?
Cái giọng điệu ,   là tự cho  là bạn trai.
Khương Mộ quả thật  đoán sai.
Trong mắt Mạnh Nhất Hứa, hai   ngủ với   thì thuận lý thành chương trở thành  yêu,  chẳng  tình một đêm. Anh cũng   ý định chỉ phát triển mối quan hệ  thành tình một đêm,  thì đương nhiên là ngầm thừa nhận hẹn hò,  cần  tỏ tình một cách trịnh trọng  gì.
Kiểu quan hệ , Mạnh Nhất Hứa  trải qua  nhiều .
Bạn gái cũ,  bạn gái cũ hơn nữa của , đều bắt đầu như .
Vì thế, Mạnh Nhất Hứa cho rằng với Khương Mộ cũng sẽ như thế.
“Anh qua  gì?” Khương Mộ hỏi.
Mạnh Nhất Hứa nhún vai: “Tìm em chứ , em   ?”
“Thôi bỏ .”
Mạnh Nhất Hứa thấy lạ: “Tại ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ nghĩ một lúc  : “Anh qua đây cũng chẳng  gì vui .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-224.html.]
“Anh chơi với em, chỉ cần ở bên em là vui .” Mạnh Nhất Hứa cảm thấy lời    thật êm tai, hiếm khi  mới   một câu ngọt ngào như , chẳng  là để dỗ dành “phú bà” đang b.a.o n.u.ô.i   .
Đáng tiếc, lời yêu thương thật lòng của    hề khiến Khương Mộ động lòng.
Khương Mộ đáp một câu: “Để xem tình hình , em   lúc đó  rảnh .”
Hơn nữa thời tiết nóng như thế , cô thật sự    khỏi nhà.
Thời tiết ở thành phố B  dễ chịu, mùa hè cũng  quá nóng, còn thành phố S thì chẳng khác gì cái lò lửa, cô thực sự sợ nóng, sợ nắng.
Mạnh Nhất Hứa nghi hoặc  Khương Mộ, dường như  thể hiểu nổi tại  cô  từ chối việc  đến tìm cô.
Là  chủ động đến tìm cô cơ mà,   bắt cô chạy  ,  còn nghỉ , xin phép để đến tìm cô,  mà cô     thời gian.
Lúc  Mạnh Nhất Hứa mới nhận , hình như Khương Mộ    nghĩ rằng hai  đang hẹn hò, tất cả đều là do  tự  đa tình?
Tâm trạng Mạnh Nhất Hứa  chút sụp đổ.
    tiện hỏi thẳng .
Khương Mộ  đồng hồ, : “Em   trong thôi, sắp đến giờ .”
Mạnh Nhất Hứa: “Đợi .”
Khương Mộ: “Sao thế? Còn chuyện gì ?”
Mạnh Nhất Hứa do dự một lát: “Có chuyện  thấy cần   rõ ràng.”
Khương Mộ: “Anh  .”
Mạnh Nhất Hứa: “Chúng  bây giờ là quan hệ gì? Ý  là,  khi chúng  ...  chuyện đó, em  nghĩ   chúng  sẽ dùng  phận gì để đối xử với  ?”
Khương Mộ đầu tiên là ngạc nhiên  ,  đó bật : “Chúng ? Chúng    vẫn luôn là bạn bè ?”
Mặt Mạnh Nhất Hứa sa sầm: “Bạn bè?”
Khương Mộ gật đầu: “ ,   bạn bè thì là gì?”
Mạnh Nhất Hứa im lặng.
Khương Mộ nhíu mày suy nghĩ: “Anh sẽ   đến mối quan hệ  đấy chứ?”
Mạnh Nhất Hứa tưởng cô đang  đến quan hệ yêu đương, đang do dự  nên   suy nghĩ của   .
Khương Mộ  : “Không  bạn bè, chẳng lẽ là bạn giường?”
Mặt Mạnh Nhất Hứa đen sì.
Anh nhếch mép, nở một nụ  mỉa mai.
Xem  là do  tự  đa tình .
Mạnh Nhất Hứa  đổi sắc mặt, lạnh nhạt  Khương Mộ: “Em thấy là quan hệ gì thì là quan hệ đó.”
Khương Mộ khoác tay , rướn  hỏi: “Giận  ?”
Mạnh Nhất Hứa: “Không ,  gì mà  giận.”
Phản ứng của   thờ ơ, nhưng thực  trong lòng đang  ngừng mắng  ngu ngốc.
Khương Mộ   dịu dàng: “Thôi mà, đừng giận nữa, em  đùa thôi.”
Mạnh Nhất Hứa  gượng hai tiếng.