Khương Mộ sớm  đoán  Mạnh Nhất Hứa sẽ phản ứng như .
Anh càng giận, càng chứng tỏ  càng để tâm đến cô.
Khi Mạnh Nhất Hứa  biểu cảm,  vẻ lạnh lùng,  giả lả, chính là lúc  tức giận nhất.
Khương Mộ kiễng chân, hôn lên má Mạnh Nhất Hứa một cái.
“A Hứa, đừng giận nữa mà.” Giọng  mềm mỏng của Khương Mộ quả thực  hữu dụng.
Bởi vì Mạnh Nhất Hứa là kiểu  ăn mềm  ăn cứng,  Khương Mộ  chuyện bằng giọng ngọt ngào,  liền liếc  cô một cái.
“Gọi  là gì?”
“A Hứa.” Khương Mộ  ,  hôn lên khóe miệng .
Mạnh Nhất Hứa: “Hôn   gì, bạn bè cũng  thể hôn  ?”
Khương Mộ chớp mắt: “Thích  thì mới hôn  chứ.”
Mạnh Nhất Hứa nhướng mày: “Không   là bạn giường ?”
Khương Mộ: “Thích thật mà, A Hứa  trai như , kỹ thuật  , giọng  còn  nữa, ai mà  thích cho .”
Mạnh Nhất Hứa hừ một tiếng.
Khương Mộ: “Vậy A Hứa  cho em hôn ?”
“Người  hôn  nhiều lắm, em xếp hàng .” Mạnh Nhất Hứa gõ nhẹ  đầu Khương Mộ.
“Vậy em chen ngang  nhé.”
Nói xong, Khương Mộ  hôn  một cái,  đó cầm lấy tay  vuốt ve, như đang dỗ dành một chú mèo xù lông.
Mạnh Nhất Hứa mím môi, cơn giận  nguôi , nhưng vẫn   gì.
Khương Mộ: “A Hứa  giận nữa chứ?”
Mạnh Nhất Hứa ngẩn  một chút,  bật : “Thôi bỏ ,  nhanh lên,  thấy em là phiền.”
Khương Mộ tỏ vẻ vô tội: “Nhìn thấy em là phiền ? Vậy mấy ngày nữa  còn tới tìm em ?”
Mạnh Nhất Hứa: “Không  em bận ?”
Khương Mộ: “Thật sự bận mà, A Hứa cứ ở đây đợi em qua , em rảnh sẽ tới tìm .”
Mạnh Nhất Hứa: “Tùy em.”
Khương Mộ   đồng hồ: “Trời ơi, em   kịp mất, tàu bắt đầu soát vé .”
Mạnh Nhất Hứa thản nhiên : “Vậy thì đổi vé ,   đợi chuyến  với em.”
Khương Mộ: “Đều tại  cả,   đền em thế nào đây?”
Mạnh Nhất Hứa nghĩ một lát: “Lấy  báo đáp?”
Khương Mộ lườm  một cái: “Đây là  đền em  là chiếm hời của em .”
“Đương nhiên là đền em .” Mạnh Nhất Hứa  khẽ.
Cơn bực tức lúc nãy của Mạnh Nhất Hứa  tan biến  vài câu  của Khương Mộ. Bây giờ tâm trạng   ,  cầm đồ giúp cô, dẫn cô đến quán cà phê gần đó tìm chỗ .
Khương Mộ đổi vé sang chuyến  nửa tiếng, đợi một lúc  mới  ga lên tàu.
Trước khi cô  , Mạnh Nhất Hứa đột nhiên kéo tay cô , hai  hôn  say đắm ngay cổng soát vé mấy phút liền.
Anh hôn  mạnh, môi Khương Mộ  c.ắ.n đến  đỏ  sưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-225.html.]
Khương Mộ đ.ấ.m nhẹ  n.g.ự.c  hai cái: “Anh  c.h.ế.t , mạnh thế, đau c.h.ế.t  .”
Mạnh Nhất Hứa thấp giọng : “Không đau thì em  nhớ.”
Khương Mộ ngẩng đầu: “Nhớ cái gì?”
“Nhớ  nhớ .” Mạnh Nhất Hứa véo nhẹ cằm cô,   động tác  dịu dàng.
“Nhớ   gì, nhớ mà    ăn.” Khương Mộ ở  mặt Mạnh Nhất Hứa cứ dăm ba câu là   chuyện mờ ám.
Mạnh Nhất Hứa  đầy ẩn ý: “Muốn ăn là  thể ăn .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ: “Thật ?”
Mạnh Nhất Hứa: “Ừ, ngàn dặm cũng giao hàng tận nơi cho em.”
Khương Mộ mím môi , vẻ mặt như đang ngượng ngùng: “Thôi, em   thật đây,   đang  chúng  kìa.”
Mạnh Nhất Hứa: “Đi , lên tàu thì nhắn cho .”
Khương Mộ gật đầu, vẫy tay chào ,  đó lấy chứng minh thư   qua cổng kiểm tra.
Mạnh Nhất Hứa  cô  lên thang cuốn, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác ngọt ngào khó tả, như đang bước  những đám mây kẹo bông gòn, cả  lâng lâng.
Đây là một cảm giác kỳ diệu mà   từng trải qua.
Thế nhưng, khi  còn  thấy bóng dáng Khương Mộ nữa,  liền từ  mây rơi xuống mặt đất,  bắt đầu cảm thấy trống rỗng và buồn bực.
Mạnh Nhất Hứa ngẩng đầu  về hướng Khương Mộ  rời ,   lâu, cho đến khi điện thoại vang lên,  mới cử động.
Khương Mộ: [Em lên tàu ,  về ?]
Mạnh Nhất Hứa: [Chưa, giờ  về đây.]
Khương Mộ: [Vâng.]
Mạnh Nhất Hứa: [Đợi   em tới,  dẫn em  ăn món ngon.]
Khương Mộ: [Ok.]
Mạnh Nhất Hứa: [Mấy ngày nay   vui.]
Khương Mộ: [Em cũng , dịch vụ của A Hứa em cho điểm tối đa luôn.]
Mạnh Nhất Hứa nhíu mày, lời  của Khương Mộ là  ý gì?
Anh     do bệnh nghề nghiệp của  , nhưng   tiện hỏi thẳng.
Chẳng lẽ Khương Mộ    nghề gì ?
Mạnh Nhất Hứa  chút căng thẳng.
Anh vẫn luôn   cho Khương Mộ  công việc của . Trước đây cô  hỏi,  cũng chỉ  bừa là  ở công ty của bạn, nên thời gian khá tự do.
Trong lúc  đang bối rối, Khương Mộ  gửi tin nhắn tới.
[Lần  tới, A Hứa giới thiệu cho em mấy   trai khác nhé.]
[Bạn  nhận  một khoản chuyển khoản 10.000 tệ.]"
"Vài ngày , Tạ Tử Kỳ cuối cùng cũng  nghỉ hè.
Cậu nhóc vòi vĩnh, nằng nặc đòi ba  cho  tìm  trai, thế là   nghỉ liền xách ba lô lên và , thẳng tiến đến thành phố S.
 thực chất, mục đích chính của  là để gặp Khương Mộ.