Khương Mộ  xổm xuống, lật xem đồ ăn vặt trong vali, : “Tô Tô  tuyệt quá,  thể cho  ăn một ít  ?”
Tô Lai mừng rỡ: “Được... Đương nhiên... là !”
Khương Mộ ôm chầm lấy Tô Lai: “Tô Tô  quá, lập đội với  thật là hạnh phúc.”
Tô Lai đơ ,  chút hoảng hốt  quanh, ấp úng : “Thật... Thật ? Tớ... tớ cũng...  vui.”
“Ủa, Tô Tô, eo  nhỏ thật đó.”
Khương Mộ vòng hai tay quanh eo Tô Lai, cảm thán.
Mặt Tô Lai đỏ bừng: “Có...  ?”
“Có đó, nhỏ lắm luôn.”
Tô Lai  ngô nghê.
Cậu  chút gượng gạo : “Tớ... tớ  để ý.”
Khương Mộ cũng  ôm lâu,  nhanh  buông .
Hai  cùng  dọn dẹp ký túc xá. Sau khi xong xuôi, Tô Lai  tắm, còn Khương Mộ ở ngoài ăn vặt. Tô Lai  đồ ăn  mang đến cứ để Khương Mộ ăn thoải mái, cho cô hết cũng .
Khương Mộ chỉ lấy mấy gói, Tô Lai còn thấy ít.
Ký túc xá tuy  lớn nhưng ở  thoải mái, một phòng tạm thời  hai , ở giường tầng.
Khương Mộ chọn giường . Cô   giường, ôm đàn guitar, tùy ý gảy vài nốt.
Vài ngày nữa là đến sân khấu  mắt, mỗi đội đều  bốc thăm để đối đầu. Khi đó, đội hai  sẽ  kết hợp thành đội ba , đội thua sẽ  giải tán, còn đội thắng sẽ  bổ sung thành viên từ đội thua.
Khương Mộ và Tô Lai  sáng tác  một ca khúc cho màn trình diễn đầu tiên trong mấy ngày .
Cô vẫn   cảm hứng cụ thể nên cứ gảy đàn thử xem .
Cô tùy ý  đàn  hát cũng  êm tai, Tô Lai ở trong phòng tắm cũng  thể  thấy.
Khi Tô Lai bước , Khương Mộ vẫn đang gảy đàn. Tô Lai ngơ ngác  cô, cảm giác cả thế giới như tĩnh lặng , chỉ còn  tiếng đàn guitar và tiếng ngâm nga của Khương Mộ.
Khương Mộ nhận   đang   giường  , liền dừng : “Sao thế?”
“Hay quá.”
Lần  Tô Lai  hề  lắp.
Khương Mộ mỉm . Cô  mái tóc ướt sũng của Tô Lai, khuôn mặt ửng hồng, chóp mũi còn đọng giọt nước  lau khô, mặc một chiếc áo phông trắng, trông sạch sẽ vô cùng, khí chất trong trẻo và  .
Khương Mộ bỗng nhiên nảy  linh cảm.
“Đợi chút.”
Khương Mộ gảy một đoạn nhạc, còn  thêm vài câu hát  ngân nga.
“Thế nào? Có  ?”
Tô Lai lập tức lấy cây đàn bass của  , gảy  đoạn giai điệu  .
Đáy mắt Khương Mộ ánh lên vẻ kinh ngạc: “Cậu sửa  một chút   hơn hẳn.”
Khương Mộ nhảy xuống giường,  đoạn giai điệu    giấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-242.html.]
Cô còn  thêm vài câu lời, hát cho Tô Lai .
Đôi mắt Tô Lai sáng rực rỡ.
“Hay là, chúng  đến phòng tập , ở đó  trống, thử thêm tiếng trống  xem ?” Khương Mộ đề nghị.
Tô Lai gật đầu lia lịa.
“Vậy  thôi.”
Khương Mộ kéo tay Tô Lai  luôn. Lòng bàn tay Tô Lai đổ mồ hôi,  mím môi, ngượng ngùng  hai bàn tay đang nắm lấy .
Hai  đến phòng tập, lập tức chơi  đoạn giai điệu  nghĩ . Khương Mộ sửa  mấy hợp âm, hiệu quả càng  hơn.
“Cậu đ.á.n.h trống nhé, tớ sẽ đàn và hát, thử  .”
Tô Lai gật đầu. Chẳng hiểu , cứ  Khương Mộ là   cảm thấy lòng  vững vàng hẳn lên,  còn căng thẳng như  nữa.
Tiếng nhạc vang lên trong phòng tập,  lan  cả hành lang.
Ban tổ chức  chuẩn  cho họ mười phòng tập, tất cả đều  cạnh . Khương Mộ và Tô Lai   là những  đến sớm nhất.
Lúc , ở phòng tập ngay bên cạnh   là Ninh Vũ Lam.
Các nhạc công ở những phòng tập khác cũng  thể  thấy giọng hát của Khương Mộ.
Giọng cô dịu dàng, quyến luyến, tình cảm hòa quyện cùng tiếng đàn guitar, tiếng trống jazz, tạo nên một sự kết hợp tuyệt  giữa giọng  và nhạc cụ.
Ninh Vũ Lam đang ở một  trong phòng tập,  thấy tiếng nhạc liền  ,  theo âm thanh đến   cửa phòng tập của Khương Mộ và Tô Lai.
Nhìn  trong,  thấy Khương Mộ đang nhắm mắt  đàn  hát,  mặt nở nụ  say đắm và ngọt ngào, cả  toát  một sức hút khiến   khó lòng rời mắt.
Đây là  đầu tiên   thấy một khía cạnh như  của Khương Mộ.
Ngay  Ninh Vũ Lam là Lạc Tuyết Kỳ và đồng đội của cô , Trần Tây Thành.
Trần Tây Thành  một lúc  : “Cũng  gì phết đấy. Không ngờ Tô Lai và Khương Thần ở bên   hợp đến . Đây là  đầu tiên  phát hiện  Khương Thần đáng yêu như thế.”
"Chẳng mấy chốc,  nhiều tay nhạc khác  vây quanh xem họ biểu diễn.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Thấy nhiều  như , Tô Lai lập tức trở nên căng thẳng.
Cậu  quen cảm giác    vây xem, tay run lên, gõ trật mất mấy nhịp trống.
Vừa gõ sai,  lập tức nhận , vội liếc  Khương Mộ, ánh mắt đầy tự trách.
Khương Mộ đương nhiên  thấy, tai cô thính hơn bất kỳ ai ở đây. Cô mỉm  cổ vũ Tô Lai, ánh mắt dịu dàng, khẽ lắc đầu như một lời an ủi lớn lao dành cho .
Tô Lai như  tiếp thêm sức mạnh, tiếng trống càng lúc càng thêm mạnh mẽ.
Khương Mộ phối hợp nhịp nhàng, mắt  thẳng  Tô Lai, cô khẽ , tăng tốc độ lướt  phím đàn guitar, dẫn dắt Tô Lai dần thăng hoa theo điệu nhạc.
Cả  Tô Lai như bừng lên ánh sáng rực rỡ, từ một ngọn đèn đường le lói dần biến thành một vầng dương bé nhỏ tỏa sáng.
Khi Khương Mộ và Tô Lai kết thúc phần trình diễn, những  xung quanh đồng loạt vỗ tay  ùa tới, ôm chầm lấy cả hai.
“Được đấy, đỉnh thật!”
“Không ngờ luôn, Tô Lai  ngầu thế đấy!”