“Chẳng    thích loại  ? Sữa tắm của    mùi gì đặc biệt,  dùng  đó.”
“Thật ? Để  ngửi thử xem.”
Hạ Sâm Nguyên còn  kịp phản ứng, Khương Mộ  vòng tay qua cổ , rướn   gần để ngửi.
Anh còn  kịp  gì,   thấy tiếng Khương Mộ chê bai  lùi : “Toàn mùi mồ hôi, khó ngửi quá. Cậu mau  tắm , tắm xong  ngửi  xem  thơm .”
Hạ Sâm Nguyên  tài nào hiểu nổi logic của Khương Mộ.
Muốn  là mùi gì thì cứ lấy chai sữa tắm  ngửi là  ,  cứ  ghé     gì.
Kỳ quặc thật.
 khi Khương Mộ  gần,    hề thấy khó chịu, chỉ  một cảm giác là lạ.
Anh cứ  chằm chằm Khương Mộ, cảm thấy  như  bỏ lỡ chi tiết nào đó.
Thấy  cứ    chớp mắt, Khương Mộ chớp chớp mắt hỏi: “Cậu  gì thế?”
Hạ Sâm Nguyên đột nhiên : “ càng , càng thấy  giống con gái.”
Khương Mộ tròn mắt kinh ngạc, nhưng cô nhanh chóng lấy  bình tĩnh: “Giống chỗ nào chứ!?”
Hạ Sâm Nguyên nhếch mép, cẩn thận quan sát gương mặt Khương Mộ, ánh mắt quét từ  xuống .
Anh nghĩ một lát  đáp: “Cảm giác thôi.”
“Cậu cảm giác kiểu gì thế,  là đàn ông rành rành ,    giống con gái thì  còn mặt mũi nào nữa!”
Khương Mộ đ.ấ.m nhẹ   Hạ Sâm Nguyên một cái: “Đừng  bậy nhé, cẩn thận  đ.á.n.h  đấy.”
Hạ Sâm Nguyên  cô với vẻ mặt kỳ quặc: “Bộ dạng bây giờ của   càng giống.”
Khương Mộ: “...”
“Được , đùa thôi,   tắm đây.”
Hạ Sâm Nguyên gấp sách ,  dậy.
Lúc  đang lấy quần áo, Khương Mộ đột nhiên hỏi một câu: “À đúng , lúc tắm   tháo kính  ?”
“Không,  thế?”
“Không , chỉ tò mò chút thôi.” Khương Mộ nhún vai, xòe tay .
Hạ Sâm Nguyên nghiêm túc  Khương Mộ, im lặng vài giây,   đang nghĩ gì. Khương Mộ luôn  cảm giác như    thấu.
Một lát , Tô Lai trở về.
Cậu  tập một  trong phòng tập mà lòng cứ bồn chồn  yên, trong đầu  là hình bóng Khương Mộ. Lúc về,  tiện đường ghé  cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ ăn vặt cô thích, còn mang về thêm một ly  sữa.
Khương Mộ thấy  mang về nhiều đồ như  liền hỏi: “Tô Tô,   ăn no ,  mua nhiều thế?”
Tô Lai  lắc đầu  : “Không , tớ... tớ ăn no . Tớ mua cho...  đó.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Tô Tô   quá , thảo nào  món tớ thích.”
Thấy cô vui, tâm trạng Tô Lai cũng  hẳn lên. Cậu nhớ   bạn cùng phòng mới nên  quanh một vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-256.html.]
“Hạ... Hạ Sâm... Nguyên  ?”
“Đang tắm đó. Cậu tập mệt  thì nghỉ ngơi chút . Thật  tớ cũng  đói, để tớ uống  sữa là  , mấy món  để mai ăn.”
Tô Lai gật đầu: “Ừ.”
Hai  trò chuyện một lúc thì Hạ Sâm Nguyên bước . Anh cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần dài.
Trong ký túc xá   camera nên ăn mặc như  cũng chẳng .
 Khương Mộ và Tô Lai ngày thường đều ăn mặc  chỉnh tề, nên Hạ Sâm Nguyên như  trông  vẻ  phóng khoáng.
Dù , cũng chẳng ai   gì.
Khương Mộ thì  chẳng hề để tâm, ánh mắt cô dừng   Hạ Sâm Nguyên,  chút che giấu mà đ.á.n.h giá vóc dáng của .
Không ngờ Hạ Sâm Nguyên   cơ bụng, cánh tay cũng  cơ bắp, rõ ràng là  thường xuyên rèn luyện.
Tô Lai gãi đầu, : “Vậy... tớ cũng ...  tắm đây.”
“Mau  , mai còn  dậy sớm nữa.”
Thời gian cũng  còn sớm, Khương Mộ định sấy khô tóc   ngủ.
Tô Lai ngoan ngoãn gật đầu, thu dọn đồ đạc   phòng tắm.
Khương Mộ   ghế  bánh xe, cô trượt đến  mặt Hạ Sâm Nguyên, hỏi: “Hạ Sâm Nguyên, cơ bụng  của  luyện thế nào ?”
Hạ Sâm Nguyên đang lau tóc, vẫn  mặc áo. Nước từ  tóc nhỏ giọt xuống cơ thể   từ từ trượt dài, trông vô cùng quyến rũ.
Bản    chẳng để ý đến điều đó, chỉ thản nhiên đáp: “Ngày nào  cũng hít đất và gập bụng.”
Mắt Khương Mộ sáng lên: “Vậy chắc  lợi hại lắm nhỉ?”
“Cũng tàm tạm, thường thì một phút  hơn năm mươi cái.”
Hơn năm mươi cái  là  xuất sắc .
Vừa  cuộc thi ngày mai  một hạng mục hai  phối hợp hít đất và gập bụng, Khương Mộ còn đang đau đầu vì chuyện .
Vậy là vấn đề   giải quyết.
Thể lực của Khương Mộ  kém, ban đầu cô định bỏ qua hạng mục  để tập trung lấy điểm ở các hạng mục khác. Bây giờ xem , tranh  top ba cũng   là vấn đề.
Khương Mộ  vui, vì thứ hạng trong cuộc thi ngày mai sẽ quyết định thứ tự chọn bài hát.
Bài hát cô thích là bài ai cũng  tranh giành, nếu    top ba thì chắc chắn   cơ hội.
Khương Mộ  hì hì: “Lợi hại, lợi hại.”
Cô vươn tay chọc chọc  cơ bụng của Hạ Sâm Nguyên.
Hạ Sâm Nguyên liếc cô một cái: “Làm gì đấy?”
“Không  gì, chỉ là  ngưỡng mộ thôi.”
“Cậu   ?”