Trong khi đó, Ninh Vũ Lam chỉ lấy một lon Coca. Lúc tính tiền, Khương Mộ giật lấy lon Coca  tay : “Anh mua mỗi lon Coca thôi ? Để em tính tiền chung luôn cho.”
Ninh Vũ Lam ngẩn , nhưng Khương Mộ   ý định đợi  trả lời, cô lướt qua ,  với nhân viên thu ngân: “Tất cả những thứ  đều là của .”
Khóe môi Ninh Vũ Lam bất giác cong lên, chẳng hiểu   thấy  buồn .
Khương Mộ mua  nhiều đồ, riêng snack khoai tây   năm sáu gói, còn  đủ loại que cay, nước ngọt cũng mua năm sáu chai.
Thấy nhân viên sắp quét mã vạch xong, Ninh Vũ Lam lên tiếng: “Để  trả.”
Khương Mộ xua tay: “Có mỗi lon Coca thôi mà, em mời .”
Ý của Ninh Vũ Lam là  sẽ trả tiền cho tất cả,   bao giờ  thói quen để con gái trả tiền, nhưng Khương Mộ rõ ràng  hiểu lầm ý .
Ninh Vũ Lam do dự một chút  quyết định bỏ qua.
 là chỉ  vài đồng bạc,  cần  câu nệ.
Lần   mời  Khương Mộ là .
Nghĩ đến đây, lòng   thấy vui vẻ một cách khó hiểu.
Trên đường về, Ninh Vũ Lam chủ động xách túi đồ giúp Khương Mộ.
Cả một túi lớn đầy ắp đúng là   nặng, Khương Mộ cũng  từ chối: “Vậy phiền  nhé, cảm ơn .”
Khương Mộ  với , lúm đồng điếu xinh xắn hiện rõ, đôi mắt long lanh tựa ánh . Dưới ánh trăng, Ninh Vũ Lam  thể thấy rõ làn da của Khương Mộ mịn màng  tì vết, đến một lỗ chân lông cũng chẳng thấy , chỉ  một nốt ruồi nhỏ duyên dáng mà quyến rũ.
Lòng  khẽ gợn sóng, bước chân cũng bất giác trở nên nhẹ nhàng hơn.
“Không .”
Một lúc , Ninh Vũ Lam chủ động hỏi: “Em còn khó chịu ? Ý  là, chuyện hôm nay  đè lên  em...  vẫn  xin  em. Lúc đó  bất ngờ quá.”
Mặt Khương Mộ đỏ bừng, cô ngượng ngùng cúi đầu.
Mặc dù cô  thật sự  hổ, nhưng cũng  giả vờ một chút.
Lúc  Ninh Vũ Lam mới nhận  chủ đề   nêu    ngượng ngùng.
Dù  thì   đè lên n.g.ự.c Khương Mộ, thậm chí lúc đó còn bóp một cái.
Anh  chút bực , đáng lẽ  nên nhắc đến chuyện .
 lời     thể rút , Ninh Vũ Lam    thế nào để xua tan bầu  khí khó xử .
Mặt Khương Mộ ngày càng đỏ, mặt Ninh Vũ Lam cũng nóng ran lên.
“Xin .”
Khương Mộ lắc đầu, giọng lí nhí: “Em  đau, em    cố ý, em  trách  .”
Trước đây  giả  con trai, cô chẳng  cơ hội nào để  mấy lời điệu đà giả nai. Giờ cuối cùng cũng  dịp .
Lâu   ,  vài câu mà cô thấy  nghiền c.h.ế.t  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-263.html.]
Trước khi  ràng buộc với hệ thống “ xanh”, Khương Mộ   mơ cũng  ngờ    ngày hôm nay.
“Vậy thì  .” Ninh Vũ Lam thở phào nhẹ nhõm.
“ mà,      nhắc  chuyện  nữa  đấy.” Giọng điệu Khương Mộ trở nên  nũng nịu   chút hờn dỗi, cô lườm Ninh Vũ Lam.
Ninh Vũ Lam nén : “Ừm.”
Khương Mộ suy nghĩ một lát  : “Anh đưa túi cho em.”
Ninh Vũ Lam  hiểu: “Sao ?”
“Anh cứ đưa cho em .”
Ninh Vũ Lam tưởng Khương Mộ  vui nên  cho  xách hộ nữa,  khẽ nhíu mày nhưng vẫn đưa túi cho cô.
Khương Mộ nhận lấy túi đồ, lục lọi bên trong, lấy  hai gói đồ ăn vặt: “Cái  cho , coi như là em hối lộ  đó. Đã nhận đồ của    thì  nhớ kỹ lời hứa đấy nhé,  chỉ  giúp em giữ bí mật, mà còn  quên luôn chuyện em là con gái, cứ coi em như một  con trai thực thụ.”
Khương Mộ cố tình thể hiện dáng vẻ yểu điệu của con gái  mặt Ninh Vũ Lam,      đối xử với  như con trai. Điều  đúng là  khó  khác, nhưng thực  cô cũng   Ninh Vũ Lam coi  là con trai thật, mà chỉ đang khôn khéo lợi dụng sự đối lập đáng yêu  để ghi điểm trong mắt  mà thôi.
Mấy chiêu trò nhỏ của “ xanh” đúng là  thể dùng  lúc  nơi.
Kể cả Ninh Vũ Lam  mắc câu thì cũng chẳng mất gì.
Ninh Vũ Lam  Khương Mộ, nhận lấy hai gói đồ ăn vặt, gạt  những suy nghĩ xao xuyến trong lòng, khẽ : “Ừm.”
Khương Mộ  ,  đưa chiếc túi cho : “Anh xách giúp em một lát nữa , nặng quá .”
“Vậy mà em còn mua nhiều thế,” Ninh Vũ Lam . “Một  em ăn nhiều   hết ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ chớp mắt, cố tình : “Đâu  một  em ăn. Snack khoai tây là mua cho Tô Lai, nước ngọt thì em hai chai, Tô Lai với Hạ Sâm Nguyên mỗi  một chai, còn que cay thì em ăn chung với họ.”
Khương Mộ  dứt lời, ánh mắt Ninh Vũ Lam  tối sầm .
Một lúc lâu ,  như  ma xui quỷ khiến mà hỏi: “Em  với họ lắm ?”
“Cũng  ạ,” Khương Mộ đáp. “Tô Tô đặc biệt đáng yêu,  còn  trai. Còn Hạ Sâm Nguyên,  đừng     vẻ mọt sách thế thôi, nhưng thực  cũng  giỏi, là một học bá đấy. Em  quý họ.”
Ánh mắt Ninh Vũ Lam  càng trĩu xuống, khí thế cũng khác hẳn lúc nãy.
Anh bất giác nghĩ, nếu lúc  đồng ý lập đội với Khương Mộ, thì bây giờ  ở cùng phòng với cô  là .
Hơn nữa, lúc  Khương Mộ  nhiệt tình mời  như , chắc hẳn cô cũng thích .
Chỉ tiếc là,   “nếu như”. Chính   từ chối Khương Mộ,  còn đối xử lạnh nhạt với cô.
Đây là  đầu tiên Ninh Vũ Lam nếm trải mùi vị của sự hối hận.
Cuộc đời  luôn thuận buồm xuôi gió, từ nhỏ   là  ưu tú nhất,   khác ngưỡng mộ và sùng bái. Kể cả   sai chuyện gì,  cũng  bao giờ hối hận mà chỉ tìm cách bù đắp.
  ,  thực sự hối hận.
Tuy nhiên, Ninh Vũ Lam  hối hận cũng vô ích,     thứ gì thì  dùng hành động để tranh thủ.
Ít nhất,  là  đầu tiên phát hiện  bí mật của Khương Mộ.