Thấy cô bé chủ động  thiết với , trong lòng Du Trần Quang dâng lên một cảm giác thật kỳ diệu. Ánh mắt   Sở Oánh cũng trở nên dịu dàng hơn hẳn.
Du Trần Quang bế Sở Oánh  phía , Khương Mộ  sát ngay . Cô bé tinh nghịch giơ tay chữ V với   nháy mắt một cái.
Khương Mộ  nhịn  mà phì , đúng là tiểu quỷ lanh lợi.
Buổi tối, Khương Mộ   bàn trang điểm,  dưỡng da  lướt điện thoại. Từ Vũ Khiết  gửi cho cô  nhiều tấm ảnh  mật của Sở Sóc và Thẩm Mặc.
Bọn họ đang ở khu nghỉ dưỡng Vân Đỉnh, nơi  một bể bơi vô cực tuyệt . Cả đám đều mặc đồ bơi, cũng   Từ Vũ Khiết  cách nào mà  thể chụp  nhiều ảnh cận mặt rõ nét như  mà   phát hiện.
Khương Mộ thầm cảm thán, Từ Vũ Khiết đúng là một nhân tài hiếm .
Cô xem kỹ từng tấm,  đó lưu tất cả  một album   khóa .
Đang định lên giường  ngủ, điện thoại đột nhiên rung lên hai tiếng.
Khương Mộ liếc , thì  là tin nhắn của Thẩm Nghiên.
Từ  khi thêm WeChat mấy hôm , ngày nào Thẩm Nghiên cũng nhắn tin cho cô để gây sự chú ý. Lời lẽ của   hề khiến  khác khó chịu, chỉ là cẩn thận thăm dò sở thích của cô mà thôi.
Mấy tâm tư nhỏ nhặt đó của , Khương Mộ đều  thấu, nhưng cô vẫn thấy   đáng yêu.
Có lẽ đây chính là sức mạnh của nhan sắc.
Vẻ ngoài của Thẩm Nghiên đúng là gu của Khương Mộ. Vì , cô cũng  ngại thỉnh thoảng đáp   vài câu.
Thẩm Nghiên: Chị ơi, em    một bài hát  lắm,  chia sẻ với chị.
Khương Mộ nhướng mày, thong thả đáp : Ồ  , trùng hợp ghê, chị cũng  một bài  chia sẻ với em đây.
Thẩm Nghiên: Thật ạ? Vậy chị   .
Khương Mộ: Vừa nãy chị lướt Weibo thấy nhiều  cover lắm, chắc em cũng từng  .
Khương Mộ mở ứng dụng  nhạc, chia sẻ bài hát “Thích Em” qua cho .
Không ngờ,   thấy tên bài hát, Thẩm Nghiên đang   giường bỗng bật phắt dậy, tạo  một tiếng động  hề nhỏ.
Một  bạn cùng phòng  sang trêu chọc: “Thẩm Nghiên,  gì mà kích động thế? Lén xem phim  lớn ?”
Thẩm Nghiên vẫn còn đang ngơ ngác, mắt mở to tròn xoe dán chặt  màn hình điện thoại.
Một  bạn khác hùa theo: “Nhìn nó kìa, sốc đến độ   nên lời luôn .”
Lúc  Thẩm Nghiên mới  hồn, vội vàng giải thích: “Không , tự dưng tao nhớ  để quên đồ  giảng đường thôi.”
Cậu bịa  một lý do,   liền “ồ” lên hai tiếng   để ý nữa.
 Thẩm Nghiên thì  lâu  vẫn  thể bình tĩnh .
Khương Mộ gửi cho  bài “Thích Em”,   ý là...
Không,  , chắc cô  chỉ tình cờ  chia sẻ một bài hát  cho  thôi. Cậu  thể tự  đa tình .
 mà  vui quá  mất.
Giá như  chuyện đúng như  nghĩ thì   bao.
Nếu như... nếu như Khương Mộ cũng thích ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-27.html.]
Chắc  sẽ vui đến phát điên mất.
Thẩm Nghiên suy nghĩ miên man một hồi lâu mới sực nhớ   vẫn  trả lời tin nhắn của Khương Mộ. Không  cô chờ lâu như   giận  nữa.
Thẩm Nghiên luống cuống cầm điện thoại lên trả lời: Em   ,  thật ạ.
Cậu cũng gửi bài hát  định chia sẻ qua cho cô.
 Khương Mộ   trả lời nữa.
Thẩm Nghiên  rơi  trạng thái thấp thỏm  yên.
Có  cô giận vì  trả lời quá lâu ?
Thẩm Nghiên  chút lo lắng,  mở to mắt  lên trần nhà, trong đầu  là hình bóng của Khương Mộ. Từng cái nhíu mày, từng nụ  của cô đều khiến trái tim  rung động.
Mười phút nữa trôi qua, Thẩm Nghiên vẫn  nhận  hồi âm.
Chẳng lẽ cô ngủ  ?
Cậu đeo tai , bật  bật  bài hát “Thích Em” mà Khương Mộ  gửi.
Thích em, cho em mượn áo khoác của .
Để em tựa như đang trốn trong lòng .
Thích em, cho em mượn chiếc lược của .
Để em dùng mái tóc mềm hôn lên .
Trước đây  đúng là từng  bài  , nhưng lúc đó chỉ thấy giai điệu khá  chứ  để tâm lắm. Khi   cũng  thích ai,    thể cảm nhận  ý nghĩa của lời bài hát.
 bây giờ  , tâm trạng    khác.
Tình cảm  dành cho Khương Mộ, dường như cũng giống như những gì ca từ  thể hiện. Cậu thậm chí còn cảm thấy, tất cả những bài tình ca  đời  đều như đang hát về chính .
Nghe   , Thẩm Nghiên  kìm  tiếng thở dài.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Sao Khương Mộ vẫn  trả lời nhỉ?
Đêm nay  mất ngủ là cái chắc .
Khương Mộ đương nhiên  thấy tin nhắn, cô chỉ cố tình  trả lời thôi.
Cô cầm điện thoại lướt Taobao, lướt Weibo, nhưng nhất quyết  đáp .
Đến khi thấy mỏi mắt, cô liền tắt đèn  ngủ.
Còn Thẩm Nghiên thì thức trắng cả đêm. Sáng hôm ,  dậy thật sớm, chạy mấy vòng quanh sân thể d.ụ.c của trường, ăn sáng xong liền về ký túc xá  sách với đôi mắt thâm quầng. Thế nhưng, mắt  cứ chốc chốc  liếc về phía chiếc điện thoại đặt  bàn, chỉ cần nó rung nhẹ một cái là  lập tức chộp lấy xem ngay.
Và  nhiều    thất vọng cất điện thoại .
Không  tin nhắn rác thì cũng là bạn nữ cùng lớp hỏi    thư viện ,   xem phim , thậm chí   còn  giới thiệu bạn gái cho .
Thẩm Nghiên đều lờ , một lòng chờ đợi tin nhắn của Khương Mộ.
Mãi đến 11 giờ trưa, cuối cùng  cũng chờ .
Khương Mộ: Xin  nhé, tối qua  thấy em trả lời nên chị ngủ mất.