Khương Mộ xách theo một túi đồ ăn vặt chạy tới,  gõ cửa thì cửa  tự động mở . Hóa  là họ chẳng thèm đóng cửa. Chắc là  giờ  cô sẽ đến.
Khương Mộ đẩy cửa bước : “Tô Tô, tớ đến  đây, mang đồ ăn ngon cho  .”
Tô Lai vội vàng  dậy: “Cậu...  đến .”
Sự chú ý của Tô Lai   dồn  Khương Mộ, chẳng thèm để tâm đồ ăn ngon là thứ gì.
Khương Mộ chia đồ ăn cho  : “Ai thấy thì  phần nhé, mỗi  đều .”
“Tốt quá, cảm ơn nhé.”
“Vừa  tối nay ăn  no, tuyệt vời.”
Cuối cùng, khi đến lượt Ninh Vũ Lam, Khương Mộ mở hẳn miệng túi  cho  tự chọn.
“Cậu xem  ăn gì?”
Ninh Vũ Lam là một tín đồ của đồ ngọt, nhưng đây  là một bí mật. Trong túi đồ ăn vặt, ngoài một gói kẹo bông gòn  thì  là bim bim, que cay, bánh quy các loại. Cậu thường chỉ lén lút ăn một ,  để ai  thấy.
Gói kẹo bông gòn  từ trong  ngoài đều là một màu hồng phấn, trông  vẻ ngọt lịm.
Ánh mắt Ninh Vũ Lam dừng   gói kẹo bông gòn đúng ba giây. Sau một thoáng chần chừ,  đưa tay về phía một gói bim bim.
Cầm gói bim bim, Ninh Vũ Lam ngước lên  Khương Mộ, chỉ thấy cô đang   với nụ  đầy ẩn ý.
 Khương Mộ   gì, cô   sang  chuyện với Tô Lai, hỏi   đến phòng tập .
Tô Lai gật đầu: “Chiều... Chiều nay  , ăn cơm xong mới về.”
Khương Mộ : “Hôm nay tớ vẫn  đến phòng tập, lát nữa tớ  qua đó,   đang đợi. Tớ chỉ tranh thủ qua đưa đồ ăn vặt cho   thôi.”
Thấy Khương Mộ  ở  bao lâu  định , Tô Lai tỏ  khá thất vọng.   cũng   lý do gì để giữ cô , đành gật đầu: “Ừm, ...    nhanh .”
“Được,    tớ  qua thăm .”
Trước khi , Khương Mộ lấy gói kẹo bông gòn còn  trong túi , đặt lên bàn của Ninh Vũ Lam.
“Cái  tớ mua  nhiều, cho  ăn đấy, đừng khách sáo nha.”
Nói xong, cô còn tinh nghịch nháy mắt với Ninh Vũ Lam.
Ninh Vũ Lam khẽ : “  thích ăn cái .”
“Cậu cứ giúp tớ giải quyết  mà,  ơn đó.”
Nói  Khương Mộ chạy biến.
Ninh Vũ Lam cầm gói kẹo bông gòn lên, im lặng  chằm chằm một lúc. Người bạn cùng phòng  bên cạnh thấy , tưởng    ăn nên khó xử, liền bước tới : “Đội trưởng  ăn ? Vậy  ăn nhé,  thích kẹo bông gòn lắm.”
Ninh Vũ Lam khẽ cau mày.
Người bạn  đưa tay  định lấy, nhưng Ninh Vũ Lam  siết c.h.ặ.t t.a.y  buông.
“Hử?” Người bạn dùng thêm chút sức,  ngờ Ninh Vũ Lam  càng dùng sức hơn.
Ninh Vũ Lam giật gói kẹo về phía : “ ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-291.html.]
Cậu xé túi , bên trong là những viên kẹo bông gòn vị dâu màu hồng  đóng gói riêng lẻ.
Người bạn  định đưa tay lấy một viên, nhưng ngay khi tay    chạm đến chỗ kẹo  bàn, Ninh Vũ Lam    liếc một cái.
Ánh mắt đó khiến  bạn lập tức rụt tay về, ngượng ngùng giấu tay   lưng: “Thôi   ăn nữa.”
Lúc  Ninh Vũ Lam mới thu  ánh mắt. Cậu cầm một viên kẹo, từ từ bóc vỏ  đưa lên miệng, c.ắ.n một miếng, cảm nhận viên kẹo mềm mại tan .
Vị ngọt lập tức lan tỏa trong khoang miệng, đúng là vị ngọt mà  yêu thích nhất. Thường ngày   mua vị sô cô la hơn,  ít khi ăn vị dâu.
Ninh Vũ Lam nhắm mắt , cảm nhận viên kẹo đang tan dần. Cậu thầm nghĩ: “Hóa  kẹo bông gòn vị dâu  ngon đến thế.”
Ngon hơn cả trăm  so với những gì  tưởng tượng.
Bất chợt, Ninh Vũ Lam  bật dậy, nhét hai viên kẹo bông gòn  túi,  đó gói phần còn  cất . Cậu cầm dùi trống   thẳng  ngoài.
“Đội trưởng,    ?”
Ninh Vũ Lam đáp: “ đến phòng tập.”
“Bây giờ ?”
Ninh Vũ Lam gật đầu: “Ừ.”
Sau khi Ninh Vũ Lam ,  bạn  đòi ăn kẹo lúc nãy lên tiếng: “Sao  thấy đội trưởng cứ là lạ thế nào .”
Một  khác gật đầu hưởng ứng: “Không chỉ   ,  cũng thấy .”
Tô Lai    đây Ninh Vũ Lam như thế nào nên  đưa  ý kiến.
“Kỳ lạ thật, mà   xem, đội trưởng   tập , chúng   nên  ?”
“Hả? Thôi, chiều nay tập cả buổi , mệt c.h.ế.t  ,   nghỉ ngơi một chút, mai .”
“Vậy cũng .”
Tô Lai vốn cũng  , vì Khương Mộ đang ở đó.  Khương Mộ đang tập luyện cùng  khác,   đến thì cô cũng chẳng  thời gian để ý đến . Giờ họ  còn chung một đội,   thể  phiền cô . Nếu ,  cũng chỉ  thể một  tập ở phòng khác.
Cậu cầm đôi dùi trống lên, do dự một lúc   đặt xuống.
Ninh Vũ Lam đến tòa nhà luyện tập, mục đích    là để tập luyện. Một phần là do cơn bốc đồng bất chợt    thấy Khương Mộ.
Mặc dù Khương Mộ  mới rời , nhưng  khi ăn viên kẹo, tâm trạng  vẫn  thể nào bình tĩnh  . Trong đầu  lúc   là hình ảnh của cô.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Từng cử chỉ, nụ , thậm chí cả giọng  của Khương Mộ cứ quanh quẩn mãi trong tâm trí. Ninh Vũ Lam cảm thấy  như trúng độc, và  cần   tìm Khương Mộ - liều t.h.u.ố.c giải duy nhất.
Lúc , tại phòng tập cuối cùng ở tầng ba, Khương Mộ đang học chơi guitar bass.
Minh Tô   dạy cô. Khương Mộ vốn   hứng thú với cây đàn , nhưng trong  các nhạc công,  chơi bass  ít, mà  chơi giỏi  càng hiếm, và những  đó cô đều  quen .
Bây giờ  chung đội với tay bass giỏi nhất, Khương Mộ đương nhiên sẽ  bỏ lỡ cơ hội .
Hai  họ đang cùng  chơi bass ở một góc, còn Trần Tây Thành và Phó Viêm thì tự luyện tập nhạc cụ của .
Vòng khảo hạch sân khấu tiếp theo sẽ kiểm tra năng lực cá nhân, họ  chuẩn   những ngón nghề độc chiêu của  và cần luyện tập nhiều hơn.