“Rốt cuộc    gì?” Khương Mộ thầm đoán  phần nào, nhưng   chắc chắn.
Theo lý mà , Ninh Vũ Lam   là   tính cách bốc đồng như . Đã xảy  chuyện gì khiến   đổi nhiều đến thế?
Trong lúc Khương Mộ đang thầm đoán, Ninh Vũ Lam đột nhiên ôm chầm lấy cô.
Khương Mộ hoảng hốt: “Ninh Vũ Lam,    ?”
Ninh Vũ Lam gọi: “Khương Mộ.”
Nghe  gọi tên thật của , trái tim Khương Mộ khẽ rung động. Đã bao nhiêu ngày nay cô   gọi là Khương Thần, cái tên   lâu lắm  cô   .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Sao ,   .”
“ thích .” Ninh Vũ Lam gằn từng chữ, chậm rãi .
Nói   những lời ,  như trút bỏ  hết những tâm sự dồn nén bấy lâu, cả  lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
“...   từ khi nào,   thích . Thích tài năng của , thích sự kiêu ngạo của , thích dáng vẻ tỏa sáng của   sân khấu, thích cả nụ   ngông cuồng   quyến rũ của .”
Giọng  của Ninh Vũ Lam ôn hòa hơn bao giờ hết, nhưng vẫn  thể   sự run rẩy.
Khương Mộ ngẩn ngơ  . Ninh Vũ Lam từ từ cúi đầu, chậm rãi tiến  gần cô. Ngay khoảnh khắc  sắp hôn lên, Khương Mộ đột nhiên đẩy  .
“Ninh Vũ Lam,  đừng như .”
Ninh Vũ Lam  từng tỏ tình, đương nhiên cũng  từng  từ chối.
Đây là mối tình đầu của , cũng là  đầu tiên  chủ động hôn một cô gái.
Sự từ chối của Khương Mộ khiến  nhất thời  thể chấp nhận .
Một lúc lâu ,  hỏi: “Cậu thích Minh Tô đúng ?”
“Ai  với  là  thích Minh Tô?” Khương Mộ trừng mắt  .
“Nếu   thích  ,  tại    mật với   như ?”
“Thân mật chỗ nào?”
Nói  câu , Khương Mộ quả thực  chút chột . Nghĩ kỹ  thì hình như cũng   mật, nhưng miệng cô vẫn  cứng,  năng đầy tự tin.
“ đều thấy cả .”
“Đó là   nhầm thôi.” Khương Mộ     thấy những gì, tóm  là cô và Minh Tô  hề hôn , cũng   chuyện gì quá đáng.
Ninh Vũ Lam cau mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, căng thẳng hỏi: “Vậy   thích  ?”
Khương Mộ còn  kịp trả lời thì   thấy giọng  của Minh Tô từ phía  vang lên.
“Cô   thích . Chúng    tập luyện, phiền  buông cô  .”
"Khương Mộ  Minh Tô lôi đến tầng một của tòa nhà huấn luyện, một góc khuất   máy , cũng chẳng  ai qua .
Nghĩ đến cảnh tượng    Minh Tô bắt gặp, suốt dọc đường Khương Mộ chẳng  năng gì.
Thế nhưng thấy Minh Tô kéo  đến đây, cô vẫn  nhịn  mà hỏi: “Đến đây  gì? Không    phòng huấn luyện ?”
“Không  nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-293.html.]
“Thế còn Trần Tây Thành và Phó Viêm? Bọn họ   đang đợi ?” Khương Mộ  giọng  trầm thấp,  vẻ như đang tức giận.
“Bọn họ  đến.”
Hành lang tối om, Khương Mộ chỉ  thể nương theo ánh trăng nhàn nhạt hắt  từ cửa sổ bên cạnh để  rõ gương mặt Minh Tô.
Đôi mắt  sâu thẳm và u tối, tựa như  thể nuốt chửng cô bất cứ lúc nào.
“Vậy   còn    huấn luyện? Chúng    nữa ?” Giọng Khương Mộ bất giác hạ thấp.
Cô cảm nhận  một cơn giông bão sắp kéo đến.
“Ninh Vũ Lam   gì với em?”
Minh Tô    theo ngay từ đầu,   tìm một lúc mới thấy hai  họ, nên chỉ   vài câu cuối cùng.
“Không    thấy hết  ?” Khương Mộ lầm bầm.
Minh Tô  lệnh: “Em nhắc   nữa.”
“Em   đấy,” Khương Mộ ương bướng đáp , “Dựa   mà  bảo em  là em  ?”
Minh Tô ép sát, dồn cô  góc tường. Hắn cúi xuống, ánh mắt nóng rực như  thiêu đốt khiến cô   chỗ nào để trốn.
“Nói cho .” Giọng Minh Tô đầy vẻ hung dữ.
Khương Mộ thầm nghĩ,  thì , dù  cũng chẳng  gì to tát.
Cô bèn lựa lời kể  sơ qua cuộc  chuyện với Ninh Vũ Lam.
Nghe đến đoạn Ninh Vũ Lam hỏi Khương Mộ  thích  , khóe miệng Minh Tô giật giật.
“Vậy em trả lời thế nào?”
Ánh mắt Khương Mộ lóe lên: “Em  trả lời, việc gì   cho    chứ.”
Câu trả lời  của Khương Mộ  như thật   như giả, khiến   chẳng thể đoán  ý tứ thực sự là gì. Minh Tô hừ một tiếng, kéo cô  lòng, : “Đừng để ý đến  . Sau     tìm, em cũng đừng .”
Khương Mộ cố tình chọc tức: “Tại  chứ? Anh bá đạo quá đấy, chuyện gì cũng  quản.”
Minh Tô  thẳng  mắt cô, giọng trầm xuống: “Em chọn ai?”
“Ý gì? Chọn ai là ?” Khương Mộ giả ngơ.
“Anh và Ninh Vũ Lam, cả hai đều thích em. Em chọn ai?”
Lời tỏ tình của Minh Tô chẳng hề trang trọng chút nào, cứ thế buột miệng  ,  thì tùy tiện nhưng  ẩn chứa sự kiên định  thể chối cãi, thể hiện rõ thái độ của .
Khương Mộ sững sờ tại chỗ, vẫn đang cố tiêu hóa những lời   .
Minh Tô dường như  thể chờ đợi thêm,  ôm chầm lấy cô, cúi đầu đặt một nụ hôn lên môi cô.
Hai tay Khương Mộ   giữ chặt, giơ cao quá đầu,  tài nào phản kháng , chỉ  thể  sức giãy giụa.  sức của Minh Tô quá lớn, cô  thể nhúc nhích dù chỉ một chút.
May là Minh Tô cũng   quá xa, chỉ hôn vài giây  buông .
“Anh thích em, em  mà,  ?”
Hơi thở nóng ẩm của  phả  vành tai cô,  ngứa  tê dại.