“Ừ,  .” Trần Vũ Sinh gật đầu.
Khương Mộ im lặng một chút.
“Vậy  định  thế nào?”.
Giọng Trần Vũ Sinh vẫn  bình tĩnh, tiếp tục trần thuật sự thật: “Chứng minh thư ở trong ví”.
Khương Mộ toát mồ hôi: “Ừ,   nữa?”.
“Hay là, cô giúp  thuê một phòng khách sạn,  cô về  ?”.
Trên mặt Khương Mộ  biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.
Cô giả vờ đắn đo một lát,  đó : “Vậy  lên xe  ”.
Trần Vũ Sinh thấy dáng vẻ của Khương Mộ  vẻ  vui.
Sau khi lên xe, Khương Mộ hỏi : “Anh ở khách sạn nào?”.
Trần Vũ Sinh: “Tìm một cái gần đây là ”.
Khương Mộ cầm điện thoại tìm kiếm một chút, thấy cách đó một cây   một khách sạn khá , bèn  địa chỉ cho tài xế.
Hai   ở ghế , Khương Mộ hỏi : “Vậy ngày mai   quần áo thế nào? Cả   mùi lẩu”.
Vấn đề  lúc nãy Trần Vũ Sinh  nghĩ tới.
Bị Khương Mộ nhắc,  liền nhíu mày suy nghĩ.
“Mai   sớm lấy chìa khóa về nhà  đồ  đến đoàn”.
“Ừ, cũng ”.
Khương Mộ tỏ  như thể  chuyện chỉ đơn giản là .
Chỉ qua một bữa ăn với Trần Vũ Sinh, cô  gần như nắm bắt  tình hình của .
Trần Vũ Sinh là   chuyện  qua suy nghĩ, Khương Mộ chỉ cần hỏi bâng quơ vài câu là   kể hết mà  hề giấu giếm.
Ví dụ như  là con một,  xa nhà tám năm, học xong đại học thì  đoàn múa, mua một căn nhà ở đây, gần như  về nhà. Bố  là  nước ngoài,  là  Trung Quốc, bố  quanh năm ở nước ngoài,     nước ngoài nên ở .
Thực   đây   vài đoàn múa nước ngoài  mời  về, nhưng    .
Mọi  trong đoàn   tại , hôm nay Khương Mộ coi như  .
Bởi vì  thích ăn, và chỉ thích ăn ẩm thực trong nước.
Quan trọng nhất là,  khi  nghiệp đại học, Trần Vũ Sinh  từng yêu ai. Trước đây ở trường  quen một   vài tháng, lý do chia tay  kỳ quặc.
Sau vài tháng hẹn hò, Trần Vũ Sinh cảm thấy đối phương   là bạn gái lý tưởng của , liền lịch sự đề nghị chia tay.
Sau đó,  mất hứng thú với chuyện yêu đương, một lòng một  với vũ đạo.
Trước đây, Khương Mộ luôn giữ thái độ kính nhi viễn chi với những kẻ ngốc trong chuyện tình cảm như .
Bởi vì yêu đương với loại    mệt mỏi,  chỉ  vấn đề trong giao tiếp, mà   cũng sẽ  bao giờ nghĩ xem bạn cần gì,  gì. Loại thiên tài EQ thấp  thường chỉ quan tâm đến cảm xúc của bản .
 tình hình bây giờ  khác, Khương Mộ cũng  cần tìm kiếm sự nương tựa tình cảm nào từ .
Thứ cô , là sự giúp đỡ của   con đường vũ đạo.
Hơn nữa, một  đàn ông như Trần Vũ Sinh thực sự  thể khơi dậy ham  thử thách và chinh phục của cô.
Cô  thử xem, liệu   thể vì cô mà  đổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-382.html.]
Rất nhanh, hai   đến khách sạn.
Khương Mộ bảo Trần Vũ Sinh đợi cô ở bên ngoài,  rằng    chứng minh thư, nếu  cùng  qua quầy lễ tân thì cũng sẽ  hỏi.
Đợi cô lấy  thẻ phòng  đưa cho , lúc đó  lên là .
Trần Vũ Sinh  thấy  lý, liền  xuống ghế sô pha đợi cô.
Lúc Khương Mộ  , Trần Vũ Sinh   chút lơ mơ.
Anh   xuống  buồn ngủ, chỉ vài phút  lấy tay chống đầu, nhắm mắt chợp mắt một lát,  để ý đến Khương Mộ.
Khương Mộ đẩy nhẹ : “Thẻ phòng của  đây”.
Trần Vũ Sinh mơ màng mở mắt, ngẩn  một giây, gương mặt xinh  thoáng chút mờ mịt. Anh định thần , nhận lấy thẻ phòng, gật đầu : “Ồ, ”.
“Anh   chứ?” Khương Mộ hỏi.
Trần Vũ Sinh: “Không ,  chuyển tiền cho cô”.
Khương Mộ gật đầu: “Không vội”.
“Bao nhiêu tiền?”.
“Hơn 600, mai  tính”.
Trần Vũ Sinh: “Vậy ”.
Khương Mộ chớp mắt: “Vậy   đây,   ”.
Trần Vũ Sinh: “Được”.
Khương Mộ xoay  bước  ngoài, khi  lưng về phía Trần Vũ Sinh, khóe môi cô cong lên một nụ  đầy ẩn ý.
Trần Vũ Sinh cầm thẻ phòng định   thang máy.
 lúc ,    tới chặn  .
“Thưa ,  đến nhận phòng ạ?”.
Trần Vũ Sinh sững  một chút: “ ”.
“Anh  thể cho  xem thẻ phòng   ạ?”.
Trần Vũ Sinh đưa thẻ phòng qua.
Người đó  vài   : “Thẻ  là do vị nữ sĩ    thủ tục,  cũng ở cùng   ạ?”.
Trần Vũ Sinh: “..”.
“Mời  qua đây xuất trình giấy tờ tùy  ạ, khách nhận phòng đều  xuất trình giấy tờ”.
Sắc mặt Trần Vũ Sinh trầm xuống.
Anh theo bản năng   ngoài cửa khách sạn, qua lớp kính,  thể thấy Khương Mộ đang  bên đường đợi xe.
Trần Vũ Sinh do dự một lát  chạy  ngoài.
Khương Mộ vốn dĩ  hề gọi xe.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô  tính toán thời gian, quả nhiên Trần Vũ Sinh chạy  trong vòng ba phút.
“Khương Mộ, đợi một chút”.