Tim Phó Hi Nghiễm thắt , vài giây  mới  thể cất lời: “Mình là Phó Hi Nghiễm. Cậu  lâu ?”
Khương Mộ chậm rãi lắc đầu: “Không lâu . Cà phê ở đây khá ngon,  từng đến đây ?”
Phó Hi Nghiễm  thích uống cà phê lắm,  lắc đầu: “Mình   đến.”
Khương Mộ mím môi : “Vậy ,   . Thế  uống gì bây giờ nhỉ?”
Thái độ của Khương Mộ   thiện, nhưng rõ ràng cô là  đang dẫn dắt cuộc trò chuyện.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Phó Hi Nghiễm  hề khó chịu, ngược  vì  từng gặp  phụ nữ nào như  nên cảm thấy  phấn khích  hồi hộp.
“Để  xem thử.”
Khương Mộ : “Hay là để  đoán xem  thích uống gì nhé?”
Mắt Phó Hi Nghiễm sáng lên: “Được đó.”
Khương Mộ ngước  thực đơn phía  quầy.
Cô chống hai tay lên cằm, môi  cong lên, ánh mắt  tao nhã  dịu dàng.
“Gọi cho  một ly  sữa đào ô long  ?”
Phó Hi Nghiễm    thể   . Lúc , dù Khương Mộ  gọi cho  món gì,  cũng đều cam tâm tình nguyện.
Nghe giọng  của Khương Mộ,  cảm thấy như tai  đang  tận hưởng một liệu trình spa siêu sang chảnh, cả  lâng lâng.
“Được.” Phó Hi Nghiễm cố gắng kiềm chế để  biểu hiện quá rõ ràng.
Khương Mộ gật đầu: “Vậy món  nhé.”
Cô vẫy tay gọi nhân viên phục vụ, giúp Phó Hi Nghiễm gọi  sữa,  đó  sang  : “Còn  ăn vặt gì ?”
Cô dịu dàng như một  chị, mặt Phó Hi Nghiễm dần đỏ lên.
Cậu   đôi mắt đối phương, tim đập loạn nhịp.
Khương Mộ nheo mắt  , thầm nghĩ, con trai đúng là đáng yêu hơn ông bố nhiều.
Cái tên khốn Phó Vanh đó,   sinh   một đứa con trai đáng yêu như  chứ.
Giờ phút , Phó Vanh  trở về biệt thự ở thành phố S. Vừa  cửa   thấy tiếng động trong bếp,   còn tưởng là Khương Mộ ở nhà.
Anh  gọi tên Khương Mộ hai tiếng nhưng  ai đáp . Khi    ,  bước  từ phòng bếp  là một  dì trạc năm mươi tuổi.
Dì giúp việc mặc tạp dề, tay cầm khăn lau, ngại ngùng   .
“Chào .  là dì giúp việc cô Khương mời đến. Cậu là  Phó   ạ?”
Phó Vanh lúc  mới nhớ  chuyện , sắc mặt   âm trầm gật đầu. Vừa định  gì đó thì bỗng hắt xì một cái.
Không khí càng thêm khó xử.
Khương Mộ và Phó Hi Nghiễm  ở quán cà phê một lúc. Phó Hi Nghiễm hỏi Khương Mộ khi nào rời thành phố A, cô   thể là ngày mai, nhưng cũng  thể sẽ ở  thêm một ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-395.html.]
Phó Hi Nghiễm lập tức mời Khương Mộ đến xem buổi biểu diễn của câu lạc bộ nhảy đường phố của .
Tối mai họ  một buổi biểu diễn ở sân vận động của trường,   mời Khương Mộ đến xem.
Dù là múa ba lê  nhảy đường phố thì cũng đều là vũ công. Cậu  Khương Mộ cũng  thấy dáng vẻ của  khi nhảy, bởi hôm qua    xem cô biểu diễn .
Khương Mộ giả vờ do dự  : “Vậy  thôi,  cũng   xem. Vậy  sẽ dời vé xe . Thế thì hai ngày tới  chẳng  việc gì  ,   định dẫn   chơi  đây?”
"Ngày hôm , Phó Hi Nghiễm đưa Khương Mộ  chơi hết một vòng quanh trường Đại học A, ghé qua tất cả những nơi vui vẻ và các quán ăn ngon nổi tiếng. Thật ,   nhiều chỗ chính  cũng  từng đến, tất cả đều là thành quả của việc tối qua  cấp tốc tìm hiểu.
Hai  tung tăng dạo chơi quanh trường, thu hút  ít ánh  của những  quen  Phó Hi Nghiễm. Ai cũng trêu chọc, hỏi  đây   là bạn gái .
Phó Hi Nghiễm vội vàng xua tay lia lịa,  thoáng bối rối, liếc  Khương Mộ  vội giải thích: “Bọn họ chỉ đùa thôi, em đừng để tâm nhé.”
Khương Mộ mỉm : “Không , em  mà.”
Thấy cô   vẻ gì là giận, Phó Hi Nghiễm mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cũng len lỏi một tia hy vọng mong manh.
“Anh  vẻ nổi tiếng ở trường nhỉ, ai cũng nhận   hết. Đi một đoạn đường mà gặp   bao nhiêu  quen.”
Phó Hi Nghiễm đáp: “Cũng bình thường thôi, vài  trong  họ là thành viên câu lạc bộ Street Dance, còn   nãy là bạn cùng phòng của .”
Khương Mộ hỏi: “Để bạn cùng phòng thấy   ? Lát nữa về ký túc xá, liệu họ  trêu chọc  mãi ?”
“Không ,”  , “Bây giờ   ở ký túc xá nữa. Anh chỉ ở đó hồi năm nhất thôi, giờ  thuê một căn hộ bên ngoài .”
Khương Mộ gật gù: “Vậy .”
“ , nhà  ở  xa trường lắm, cứ  thẳng con đường  đến cuối  rẽ là tới.”
Khương Mộ  , chỉ  mà   gì.
Phó Hi Nghiễm thoáng lúng túng, ngượng ngùng giải thích: “Anh... Anh   ý gì khác .”
“Không , em chỉ tưởng  định mời em về nhà chơi thôi.”
“Không...  mà, nếu em  thì cũng .”
Khương Mộ  nhạt: “Để   , tối nay   còn  xem  biểu diễn ?”
“Ừm.”
“Mấy giờ bắt đầu ?”
“Bảy rưỡi, nhưng bây giờ   qua đó tổng duyệt .”
Lẽ     mặt từ ba giờ chiều, nhưng vì   cùng Khương Mộ, Phó Hi Nghiễm  xin phép đến muộn. Nãy giờ, hội trưởng  nhắn   bao nhiêu tin, gọi mấy cuộc WeChat thúc giục. Anh  tắt hết thông báo và chuông cuộc gọi để Khương Mộ  phát hiện .
 cứ trì hoãn mãi cũng  , buổi tối còn  biểu diễn. Mấy tiết mục quan trọng  đều  ở vị trí trung tâm, nếu  qua tổng duyệt, sắp xếp đội hình một chút, tối lên sân khấu  dễ xảy  sự cố.
“Bây giờ ? Được thôi,  em  cần  cùng  ?” Khương Mộ hỏi.
Phó Hi Nghiễm vội đáp: “Không cần , em  cùng  cũng  để ý tới em . Em  chẳng quen ai,  một  ở đó sẽ chán lắm. Hay là em  ăn tối  , ăn xong  sẽ qua đón em.”