Dứt lời, Phó Hi Nghiễm vội vã chạy , mở tủ lục tìm quần áo.
Tim  đập nhanh đến mức khó tin, nóng ran như đang sốt. Hình ảnh của Khương Mộ cứ luẩn quẩn  mắt, nhắm mắt  cũng thấy.
Phó Hi Nghiễm tìm  một chiếc áo thun dài tay cỡ nhỏ, nhưng    chiếc quần nào . Anh đành lấy chiếc quần thể thao của , nhưng nó  quá rộng.
Anh cầm quần áo đưa cho Khương Mộ.
Cô đỏ mặt nhận lấy,  cứ   với ánh mắt mong chờ mà   gì.
Phó Hi Nghiễm hiểu ý, vội : “Em xuống nhà mua cho chị ngay đây.”
Khương Mộ gật đầu: “Ừm, .”
Phó Hi Nghiễm xuống tầng,   cửa hàng tiện lợi. Anh lượn lờ cả buổi trời mà vẫn  dám đưa tay lấy mấy chiếc quần lót nữ. Anh thật sự  đủ can đảm mang thứ   quầy thanh toán, huống hồ ông chủ còn quen mặt . Vừa nãy  dắt Khương Mộ đến đây mua đồ, ông    với ánh mắt đó , bây giờ   chạy tới mua quần lót, ông chủ sẽ nghĩ thế nào đây?
Phó Hi Nghiễm lượn  lượn  mấy vòng, cuối cùng vẫn tay   . Anh chạy  ngoài khu nhà, sang siêu thị lớn hơn ở bên  đường, mua mấy gói quần lót  tiện tay lấy thêm vài túi khăn ướt để thanh toán cùng.
Ra khỏi siêu thị, Phó Hi Nghiễm  ba chân bốn cẳng chạy về nhà.
Một mạch chạy như bay khiến  cũng toát  ít mồ hôi.
Về đến nhà,  mới phát hiện  lúc nãy   vội quá, quên cả điện thoại lẫn chìa khóa. Anh vỗ mạnh  trán, tự mắng    đãng trí đến thế.
Anh thở dài, đành  dùng sức gõ cửa.
Kết quả là bên trong mãi   động tĩnh gì,  lẽ Khương Mộ   là ai nên  dám mở, dù  thì bộ dạng của cô bây giờ cũng  tiện gặp  lạ.
Phó Hi Nghiễm chỉ còn cách  gõ cửa  gọi tên Khương Mộ.
Mãi một lúc , Khương Mộ mới hé một khe cửa.
“Là em đây.”
Khương Mộ thở phào nhẹ nhõm: “Nghe tiếng gõ cửa chị sợ c.h.ế.t khiếp, cứ tưởng là ai, hóa  là em.”
Phó Hi Nghiễm áy náy: “Vâng, em quên mang chìa khóa với điện thoại, xin  chị,  chị giật .”
“Không  , em mau  .”
Vào nhà , Phó Hi Nghiễm mới thấy Khương Mộ  mặc chiếc áo  đưa, nhưng   mặc quần. Đôi chân thon dài, trắng nõn lộ  ngoài trông vô cùng quyến rũ.
Anh ngẩn ,  chút kinh ngạc  cô.
Khương Mộ mếu máo: “Cái quần  của em chị mặc  , cứ  tụt xuống.”
Phó Hi Nghiễm cau mày, ngượng ngùng : “Xin  chị, em   quần nào chị mặc  cả.”
Khương Mộ đáp: “Không , may mà áo của em cũng đủ dài.”
Phó Hi Nghiễm ngại ngùng  dám  thẳng  cô. Áo của  đúng là đủ dài, cũng  để lộ  thứ gì, nhưng Khương Mộ mặc   trông vô cùng gợi cảm. Chắc là do đầu óc  đen tối nên mới dễ nghĩ linh tinh.
“Đồ em mua về  đây, em mua mấy loại,   loại nào .”
Khương Mộ ngại ngùng cúi đầu: “Cảm ơn em.”
Phó Hi Nghiễm lấy đồ trong túi  đưa cho cô.
Khương Mộ cầm lấy     nhà vệ sinh.
Phó Hi Nghiễm  theo bóng lưng cô, trái tim mới dần dần bình tĩnh trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-401.html.]
Loay hoay một hồi, thời gian  trôi qua thêm một tiếng nữa.
Phó Hi Nghiễm  lên đồng hồ treo tường.
Hóa   muộn thế  .
Khương Mộ đến quần cũng  ,  lát nữa cô về bằng cách nào?
Nghĩ đến đây, tim Phó Hi Nghiễm  treo lơ lửng,     .
Nếu Khương Mộ  về , chẳng lẽ cô sẽ ở  đây ?
Phó Hi Nghiễm nghĩ tới nghĩ lui, cũng    xử lý thế nào.
Anh  bếp rót cho  một cốc nước,  uống xong thì Khương Mộ cũng bước .
Cô   với vẻ bối rối.
Phó Hi Nghiễm cũng   nên   .
“Mình... chúng ...  là xem phim .”
Anh cuống quá  bừa, nhưng  ngờ Khương Mộ  xong  thở phào nhẹ nhõm, gật đầu đồng ý.
Khương Mộ: “Ừm.”
Phó Hi Nghiễm: “Vậy...  em  chỉnh máy chiếu, chị  nghỉ một lát nhé.”
Khương Mộ: “Được.”
Phó Hi Nghiễm tất bật một hồi, cuối cùng cũng chỉnh xong hình ảnh  máy chiếu.
“Xem phim gì bây giờ nhỉ?”
Hai   cạnh , Phó Hi Nghiễm đột nhiên hỏi.
Khương Mộ: “Em chọn , chị cũng lâu lắm   xem phim.”
Phó Hi Nghiễm: “Ừm, thật  em  xem phim kinh dị thôi, chị  xem  ?”
Khương Mộ: “Được chứ, chị cũng thích xem.”
Phó Hi Nghiễm: “Vậy em chọn một bộ mới mới nhé, một bộ mà cả hai chúng  đều  xem.”
Khương Mộ gật đầu: “Được thôi.”
Phó Hi Nghiễm chọn phim  nhanh, chẳng mấy chốc  tìm  một bộ  vẻ .
Cả hai chen chúc  chiếc sofa nhỏ. Phó Hi Nghiễm  thẳng tắp, để   Khương Mộ cảm thấy  đường đột,  cố gắng  nép sát  thành ghế bên ,  hề chạm  cô, khiến cho chỗ  của Khương Mộ rộng rãi hơn hẳn.
Phim  bắt đầu, Khương Mộ   nhỏ: “Chị  lạnh, em  chăn  cho chị đắp chân với.”
Lúc  Phó Hi Nghiễm mới liếc  đôi chân của Khương Mộ, đôi chân trần thon dài, trắng nõn của cô trông  vẻ  lạnh thật.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô cũng   dép, những ngón chân xinh xắn cứ cựa quậy trông vô cùng đáng yêu.
Phó Hi Nghiễm chạy  phòng tìm một chiếc chăn mỏng, là chiếc chăn điều hòa   dùng đắp bụng  mùa hè.
Bây giờ   đúng lúc  tác dụng.
Khương Mộ đắp chăn lên  ,  đó kéo một nửa còn  đắp cho cả Phó Hi Nghiễm.