Cô đưa tay lên trán  lau nhẹ, chạm  một lớp mồ hôi mỏng.
Phó Hi Nghiễm  chút  chịu nổi sự cám dỗ : “Em... chỉ là nóng thôi.”
Khương Mộ lo lắng : “Sao  nóng thế nhỉ? Có  vì chúng   gần  quá ?”
Phó Hi Nghiễm ấp úng: “Chắc... chắc là .”
Khương Mộ gật đầu: “Thôi  .”
Cô buông Phó Hi Nghiễm , khó xử : “Thôi chị  ôm em nữa, hình như  em  thoải mái.”
Trong lòng Phó Hi Nghiễm  dâng lên một cảm giác hụt hẫng: “Không  , chị cứ ôm em .”
Khương Mộ tha thiết  , ánh mắt quấn quýt từng tầng từng lớp dịu dàng, trái tim Phó Hi Nghiễm     cô câu mất.
Anh  kìm lòng  mà cúi đầu xuống, Khương Mộ nhắm hờ đôi mắt, làn thu ba trong veo như nước hồ thu khẽ gợn sóng tình.
Chỉ trong một khoảnh khắc , Phó Hi Nghiễm  hôn lên môi Khương Mộ.
Tuy chỉ là một cái chạm nhẹ, nhưng cũng đủ để Phó Hi Nghiễm   mất kiểm soát.
Anh thở hổn hển  Khương Mộ, trong ánh mắt cô  hề  sự phản kháng, ngược  còn vô cùng e thẹn và quyến rũ.
Trong đầu Phó Hi Nghiễm vang lên một giọng .
Anh  chịu nổi nữa,     cô.
Ban đầu cả hai chỉ quấn quýt  sofa,  khi bộ phim kết thúc,  thêm một phút cuối phim, màn hình liền dừng  ở một khung cảnh, hồi lâu   đổi.
Ánh sáng xanh mờ ảo của màn hình chiếu lên hai , vẻ mặt Khương Mộ kiều diễm mê , ngay cả cái nhíu mày cũng khiến Phó Hi Nghiễm lòng ngứa ngáy  yên.
Anh  từng gặp  con gái nào như , cũng  từng thấy dáng vẻ của một  phụ nữ khi động tình.
Cảnh tượng  khiến   tài nào chống cự,  chỉ  thể thuận theo d.ụ.c vọng của  mà  ngừng khám phá.
Tuy còn vụng về, nhưng  sự dẫn dắt của Khương Mộ,   thể hiện  những kỹ năng đầy thiên phú.
Dần dần, cả hai cùng chìm đắm trong men say.
Khoảng nửa giờ , Khương Mộ đẩy Phó Hi Nghiễm    dậy, ánh mắt cô đầy mê hoặc xen lẫn chút thỏa mãn.
Cô  dậy,    một mảnh vải, với lấy chiếc túi xách, từ bên trong lôi  một bao t.h.u.ố.c lá nữ. Cô dùng ngón trỏ và ngón cái kẹp  một điếu,  đó tìm bật lửa châm lên.
Ngón tay cô kẹp điếu thuốc, trong căn phòng tối mờ, cơ thể cô cũng tỏa  một vầng sáng nhàn nhạt, tàn t.h.u.ố.c đỏ rực lập lòe. Phó Hi Nghiễm lặng lẽ ngắm  cô,  nỡ chớp mắt.
Kiếp  Khương Mộ  từng  hưởng thụ cảm giác của một điếu t.h.u.ố.c  màn mây mưa,   đến đây cô  cố tình chuẩn  sẵn một bao t.h.u.ố.c trong túi, quả nhiên là   dịp dùng đến.
Cô nheo mắt, ngả   ghế sofa, lười biếng hệt một con mèo   ăn no.
Cô khẽ liếc mắt về phía Phó Hi Nghiễm, thần thái vô cùng gợi cảm, pha chút mạnh mẽ.
Phó Hi Nghiễm bất giác  khí chất   cô chinh phục. Anh  cô thật sâu, dù   chuyện  ,  vẫn  thể ngừng xao động, ngay cả nơi đó cũng sẽ run lên.
Cô dường như  chìm  thế giới của riêng , ánh mắt mơ màng,   đang suy nghĩ điều gì.
Mãi đến khi Khương Mộ hút xong điếu thuốc, Phó Hi Nghiễm mới dám lên tiếng phá vỡ sự im lặng: “Tối nay chị ở  chứ?”
Khương Mộ   : “Em  chị ở  ?”
Ánh mắt cô lướt   , lộ  vẻ hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-403.html.]
Phó Hi Nghiễm bất giác đỏ mặt.
“Vâng,    ạ?” Anh hỏi.
Khương Mộ lười biếng đáp: “Được thôi.”
 lúc , điện thoại của Khương Mộ đột nhiên reo lên.
Phó Hi Nghiễm đang  gần đó, liền  dậy lấy điện thoại cho cô.
Khương Mộ nhận lấy xem.
Lại là Trần Vũ Sinh gọi đến.
Đã muộn thế  ,     gọi?
Khương Mộ khẽ nhíu mày,  đó  dậy,  với Phó Hi Nghiễm: “Người nhà gọi, chị  ngoài  một lát.”
Phó Hi Nghiễm  hề nghi ngờ, gật gật đầu: “Vâng.”
“Chị  ban công .”
Thấy cô  tránh mặt , Phó Hi Nghiễm  chút hụt hẫng: “Được ạ.”
Khương Mộ   ban công, bắt máy.
Giọng Trần Vũ Sinh truyền đến: “Em đang ở ?”
Khương Mộ: “Có chuyện gì ?”
Giọng Trần Vũ Sinh  vẻ gấp gáp: “Không thấy em trả lời tin nhắn,   lo.”
Khương Mộ: “Em  .”
“Bên cạnh em   khác ?” Trần Vũ Sinh đột nhiên hỏi.
“Sao ?” Khương Mộ  .
Trần Vũ Sinh: “Giọng em  lạ lắm.”
Khương Mộ: “Có ?”
Trần Vũ Sinh lạnh lùng : “Có. Em đang ở cùng  đàn ông khác?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
"Khương Mộ  tủm tỉm, giọng đầy ẩn ý: “Tai  thính thật đấy,  mà   em đang ở cạnh đàn ông  ?”
“Vì giọng em lúc nãy  lạ lắm.” Trần Vũ Sinh đáp.
Khương Mộ vẫn ung dung,  đáp: “Thế ? Vậy  đoán đúng  đấy. Bên cạnh em đang  mấy   trai vây quanh ,  thì bóp vai,  thì đ.ấ.m chân, còn   đút hoa quả cho em ăn nữa.”
Trần Vũ Sinh im lặng.
“Anh   qua đây chung vui ? Em còn đang thiếu một   ấm giường đây .”
Nghe giọng điệu bông đùa của cô, Trần Vũ Sinh cũng bớt nghi ngờ  mấy phần. “Đừng giỡn nữa, rốt cuộc em đang ở ?”
“Em đang  ngoài chơi, uống chút rượu thôi.”
“Uống nhiều ?”
“Không nhiều, mới  hai ly.”