Xem  Lộ Nhiên  thích   sofa, nếu  thì nó  chẳng mang  thở của sự sống đến .
Lộ Nhiên thấy ánh mắt Khương Mộ cứ dán  bộ sofa thì nhướng mày : “Cô   ,   lấy t.h.u.ố.c giải rượu,  pha cho cô chút nước mật ong.”
Khương Mộ nhẹ nhàng đáp: “Vâng ạ, cảm ơn .”
Giọng cô ngọt ngào, quyến rũ, đôi mắt long lanh ngấn nước, dáng vẻ ngà ngà say trông vô cùng mê .
Lộ Nhiên khựng ,  cô chằm chằm, trong lòng dấy lên một ý nghĩ kỳ lạ.
Dưới ánh mắt của Khương Mộ, sắc mặt   chút  đổi.
“Cô đợi một lát.” Lộ Nhiên  xong liền     bếp.
Anh   vài bước, nhịp tim dường như mới dần trở  bình thường.
Vừa  lúc  Khương Mộ, cảm giác của  rõ ràng  khác lạ.
Lộ Nhiên   là  trai mới lớn  yêu, cảm giác   hiểu quá rõ.
Chẳng  là   nảy sinh chút hứng thú của đàn ông đối với phụ nữ với Khương Mộ .
Điều  cũng   gì đáng trách. Anh là một  đàn ông bình thường, thấy Khương Mộ   như  mà   phản ứng gì thì chính  cũng  nghi ngờ bản   vấn đề.
Tuy nhiên, Lộ Nhiên  một nguyên tắc, đó là  bao giờ ngủ với nghệ sĩ của .
Anh và nghệ sĩ là đối tác,  nhất chỉ nên duy trì quan hệ công việc. Ngay cả việc  bạn bè cũng sẽ ảnh hưởng đến quyết định của , huống chi nếu  xảy  quan hệ  mật,  phận của cả hai sẽ theo đó mà  đổi.
Lộ Nhiên vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc , mấy năm qua,  và các nghệ sĩ  quản lý luôn giữ một  cách nhất định.
Anh  tự nhủ  bình tĩnh,   “đói ăn quàng”,  pha nước mật ong cho Khương Mộ.
Thế nhưng khi giọng  của Khương Mộ vang lên  lưng, trong đầu   chỉ  những ý nghĩ vẩn vơ.
Lộ Nhiên  bao giờ cho rằng  là chính nhân quân tử, thậm chí đối với chuyện t.ì.n.h d.ụ.c   nay cũng  quá kiềm chế. Chỉ cần gặp   phụ nữ hợp gu, hấp dẫn, giữa những  trưởng thành với ,  cần  nghĩ ngợi quá nhiều, lên giường một  cũng chẳng  chuyện gì to tát.
Cũng chính vì , dù  ngoại hình xuất chúng,  vẫn chọn   quản lý  vì  mắt với tư cách nghệ sĩ. Nếu ,    thể tự do tự tại như .
Lộ Nhiên đột nhiên nghĩ đến chuyện  đây Khương Mộ  chịu đóng cảnh hôn và cảnh giường chiếu,   vì lúc đó cô  bạn trai, còn bây giờ đổi ý là vì  chia tay?
Công ty  cấm nghệ sĩ yêu đương, nhưng nếu  thì  báo cáo. Trước đây  từng   Khương Mộ báo cáo chuyện . Chẳng lẽ yêu cầu đó là vì cô   từng yêu ai bao giờ?
Nếu , tại  bây giờ   đổi quyết định?
Trước đây Lộ Nhiên  hề tò mò về vấn đề , nhưng lúc  đột nhiên nghĩ đến  đặc biệt để tâm.
Lộ Nhiên nhíu mày, pha xong nước mật ong,   đầu   thấy Khương Mộ  ngay  lưng .
Khương Mộ  bước tới, Lộ Nhiên  đột ngột   . Cô  kịp phản ứng, kinh hô một tiếng  va thẳng  lồng n.g.ự.c , mà Lộ Nhiên thì suýt nữa hắt cả ly nước mật ong lên  cô.
May mà tay Lộ Nhiên đủ vững, chỉ  đổ một chút lên  cô.
 chút đó cũng đủ  ướt chiếc váy của Khương Mộ.
Hai  mặt đối mặt, đôi mắt Khương Mộ ngập nước, bờ môi  ẩm, gò má ửng hồng, cô  Lộ Nhiên với vẻ mặt căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-457.html.]
Trong đầu Lộ Nhiên lúc  chỉ  một ý nghĩ duy nhất:  l..m t.ì.n.h với cô."
"Vẻ mặt Lộ Nhiên thoáng chốc trở nên nghiêm nghị. Cố che giấu những suy tính trong lòng,  càng khiến  trông cứng nhắc và mất tự nhiên.
“Sao em   mà   tiếng động gì hết ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lộ Nhiên trầm giọng hỏi.
Khương Mộ dường như  ngấm rượu, đôi mắt mơ màng  Lộ Nhiên.
Ánh mắt Lộ Nhiên mỗi lúc một sâu hơn. Trong mắt  lúc , Khương Mộ chẳng khác nào một chú thỏ con mềm mại, quyến rũ đang chờ  đến bắt.
“Em... Em  hỏi , nhà vệ sinh ở  ạ?”
Giọng Khương Mộ cũng khác hẳn ngày thường. Vì say rượu nên giọng cô trở nên mềm nhũn,  còn  kéo dài .
Lộ Nhiên đoán  lẽ do rượu ngấm muộn. Mới   Khương Mộ   như thế .
Xem chừng bây giờ cô  say thật .
Lộ Nhiên hít một  thật sâu, thầm nghĩ   việc đưa Khương Mộ về nhà   là một quyết định đúng đắn  .
Anh liếc  vệt nước  chiếc váy của cô. Váy màu sáng nên khi ướt khó tránh khỏi  trong suốt, nhưng may là chỉ ướt một mảng nhỏ.
“Em vẫn  chứ?” Lộ Nhiên hạ giọng hỏi.
Khương Mộ lắc đầu: “Em... Em    ạ.”
Thấy bộ dạng  của cô, Lộ Nhiên  chút bất lực.
Say thật , đến cả váy ướt mà cũng  .
Anh chỉ  chiếc váy của Khương Mộ, nhưng cô dường như chẳng hề để ý, chỉ ngây ngô  , chau mày  rầu rĩ : “Anh Lộ Nhiên, em buồn ngủ quá.”
Cô gái  lúc say cũng đáng yêu đến lạ,  quậy phá ầm ĩ, chỉ  điều  nũng nịu một chút.
“Buồn ngủ thì    bây giờ?”
Khương Mộ ngẫm nghĩ, trông như thể đầu óc cũng đình công mất .
“Em  , em  ngủ, mắt mở  lên nữa.”
Lộ Nhiên bật : “Vậy ? Em  buồn ngủ , em say .”
Anh đưa ly nước mật ong trong tay cho cô,  thêm: “Uống cái   sẽ đỡ hơn một chút.”
Khương Mộ giơ cả hai tay lên,  động tác xua tay từ chối: “Em   say  nhé,  đừng  bậy, em mới uống  hai ly thôi.”
Lộ Nhiên  nhịn  mà phì .
Còn chắc chắn  mới uống hai ly , say đến mức  sảng  kìa.
Người say thì chẳng bao giờ thừa nhận  say, quả nhiên ai cũng như ai.
Hiếm khi Lộ Nhiên   sự kiên nhẫn  đến ,   : “Được , em  say. Ngoan, uống cái  .”