Vì ,  lựa chọn từ ngữ, quyết định  với cô về chuyện tái hôn.
Kết quả,   mới mở miệng.
Khương Mộ cũng đồng thời gọi tên .
“Khương Mộ.”
“Tần Triệt, em...”
Khương Mộ hỏi: “Sao  ?”
Tần Triệt : “Anh sẽ chịu trách nhiệm với em. Chúng  tìm một ngày  tái hôn nhé.”
Nghe câu , Khương Mộ   hề tỏ  vui mừng  phấn khích như Tần Triệt nghĩ.
Sắc mặt cô   đổi: “Tần Triệt, chuyện tái hôn... thôi .”
Tần Triệt sững . Anh  Khương Mộ, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Khương Mộ  tiếp: “Em  chuyện   với .”
“Chuyện gì?”
“Thật ...  khi ở bên , em  từng qua  với  khác. Em   là  đầu tiên.”
Tần Triệt c.h.ế.t lặng.
Sắc mặt  tối sầm , vô cùng khó coi. Anh im lặng một lát  lạnh lùng gằn hỏi: “Em  ở bên ai?”
"Đối mặt với sự chất vấn của Tần Triệt, Khương Mộ tỏ  vô cùng bình tĩnh. Cô đáp: “Chuyện  em   nhắc ,  thông cảm cho em  ? Đó chỉ là một tai nạn. Sau khi chia tay , em thường xuyên say khướt nên mới xảy  chuyện như , và cũng chỉ  một  duy nhất thôi.”
Sắc mặt Tần Triệt chẳng khá hơn chút nào. Đây là  đầu tiên của ,  mà Khương Mộ  từng với  đàn ông khác.
Dù   kiểu   định kiến về trinh tiết, nhưng trong lòng  vẫn  tránh khỏi cảm giác lấn cấn, khó chịu.
Đã , Khương Mộ còn thẳng thừng từ chối lời đề nghị tái hôn của . Rõ ràng     lập trường của cô để suy nghĩ,  mà cô  tỏ  chẳng hề bận tâm, dứt khoát khước từ.
Điều  khiến  vô cùng bối rối và  hổ.
 chuyện khiến  bực bội nhất vẫn là việc Khương Mộ  lên giường với  khác.
“Vậy tại  em còn  ngủ với ?” Biết sớm thế ,  lẽ Tần Triệt    chuyện đó với Khương Mộ.
Khương Mộ  , ngơ ngác hỏi : “Chẳng  đôi bên cùng tình nguyện ? Anh cũng   từ chối. Nếu  , lẽ    giữ  cách với em như  đây, chứ   là cùng em  phòng. Em cứ ngỡ   phòng cùng em  là một lời ngầm đồng ý .”
Khương Mộ  với vẻ  nghiêm túc, đến mức chính Tần Triệt cũng bắt đầu hoài nghi, liệu   đêm qua  thật sự   ý đồ như lời cô   .
Trong phút chốc,  cũng  rõ lòng  rốt cuộc đang nghĩ gì, vẻ mặt trở nên mơ màng và rối bời.
Khương Mộ dịu dàng  : “Cứ xem như đây là một sự chứng thực cho cuộc hôn nhân của chúng  . Trước  chỉ là hữu danh vô thực, bây giờ coi như bù đắp  một chút nuối tiếc,  thấy ?”
Gân xanh  trán Tần Triệt giật giật, gương mặt  cứng đờ, trông là  tâm trạng đang tệ đến mức nào.
Thế nhưng Khương Mộ vẫn  ngừng đổ thêm dầu  lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-470.html.]
“Em thấy như  cũng . Anh  cần hôn nhân, em cũng   trói buộc . Giờ đây cả hai chúng  đều tự do,   thể  những gì  thích, em cũng .  mà... trong lòng em vẫn sẽ dành cho  một vị trí.”
Sau khi chia tay Tần Triệt, Khương Mộ trở về thành phố S. Hai ngày liền, họ  hề liên lạc với .
Trong lúc đó, tin vui ập đến: cô   chọn  vai nữ chính của bộ phim “Sa Ngã”.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lộ Nhiên  đích  đến báo tin  cho cô. Để chúc mừng,  ngỏ ý mời cô  ăn tối.
Bữa tối  hẹn  bảy giờ. Lộ Nhiên đưa cô đến một nhà hàng tư gia   gian  riêng tư.
Ăn tối xong cũng  hơn chín giờ. Lộ Nhiên  gợi ý  xem phim.
Khương Mộ liếc  đồng hồ, hỏi  xem phim gì.
Lộ Nhiên ngẫm nghĩ một lát  : “Phim khoa học viễn tưởng, em xem ?”
“Em ít xem lắm. Mà xem ở  ạ?”
“Nhà .”
Nghe , Khương Mộ chần chừ vài giây  khẽ đáp: “Anh Lộ Nhiên, muộn thế  , đến nhà   tiện  ạ?”
“Có gì mà  tiện?” Lộ Nhiên thản nhiên đáp.
“Muộn quá ,  chỉ  hai chúng ...”
“Anh nhớ em.” Lộ Nhiên đột ngột ngắt lời cô.
Khương Mộ sững , ngơ ngác  : “Anh Lộ Nhiên...”
“Anh  nghĩ kỹ , nếu bây giờ em vẫn  thể thoát  khỏi mối tình ,  bằng lòng đợi em.  em  thể phủ nhận   tình cảm của  , thử phát triển với  xem ? Hơn nữa...”
Lộ Nhiên dừng  một giây, ghé sát  tai cô, thì thầm: “Em sắp   đoàn phim ‘Sa Ngã’ . Anh xem kịch bản , trong đó  mấy cảnh  khá nhạy cảm. Em    kinh nghiệm, đến lúc đó sẽ  khó  hài lòng đạo diễn. Nhân lúc   đoàn,   thể thử vài  để tìm cảm giác. Anh  ngại ‘diễn tập’ cùng em .”
Khương Mộ cau mày, vành tai   thở của   cho nóng ran, ngưa ngứa. “ mà...”
“ mà cái gì,  tin  ? Có lẽ    với em,  cũng xuất  chính quy, từng học đạo diễn đấy. Cứ để  giúp em.”
Giọng Lộ Nhiên trầm ấm, đầy vẻ quyến rũ. Chất giọng từ tính của  khiến mỗi một chữ thốt  đều mang một sức nặng khó cưỡng.
Khương Mộ dường như  chút xiêu lòng, vẻ mặt lộ rõ sự d.a.o động. “Như ...   lắm  .”
Cô thầm chế nhạo trong lòng, nhưng nét mặt vẫn ngây thơ vô tội.
Lộ Nhiên vòng tay đặt lên vai cô,  cô đưa  quyết định: “Được ,  thôi, quyết định  nhé. Anh lái xe.”
Khương Mộ tỏ   chút  động, suốt dọc đường cô   một lời nào.
Khi xe dừng  cửa nhà Lộ Nhiên,  đỗ xe xong, thấy cô vẫn  im thì khó hiểu  sang.
Chẳng  từ lúc nào, mặt và mắt Khương Mộ  đỏ hoe, trông như đang lặng lẽ nức nở.
Chẳng lẽ suốt quãng đường im lặng   là vì cô  ?
“Em  ?” Lộ Nhiên hỏi.