“Anh Lộ Nhiên, tại    đối xử với em như ?”
Lộ Nhiên  ngờ phản ứng của Khương Mộ  lớn đến thế.
“Có   thấy em là một   tùy tiện ?”
Khương Mộ  nức nở  rơi lệ, vẻ mặt yếu đuối đáng thương, ánh mắt  ngập tràn sự lên án.
“Anh   ý đó.”
“Vậy tại    đối xử với em như thế? Rốt cuộc em   sai điều gì khiến  nghĩ...” Nói đến đây, Khương Mộ lấy tay che mặt, bật  nức nở.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lộ Nhiên nghĩ  những lời   ,  thật sự   ý như Khương Mộ .  khi cô   như ,   cảm thấy hành động của  đúng là  phần  .
Dù  thì  cũng  từng  kinh nghiệm theo đuổi con gái. Trước đây  là phụ nữ chủ động tìm đến , chẳng cần   tốn công tốn sức.
Anh vươn tay kéo một bàn tay của Khương Mộ xuống,  cho cô che mặt nữa,  dịu giọng : “Xin , là  lỡ lời, nhưng  thật sự   ý đó.”
Khương Mộ   mặt ,  chịu  . “Anh đừng  em.”
“Anh sai , em đừng giận nữa.”
Lộ Nhiên  ít khi  xuống nước xin  như , vì Khương Mộ mà   phá lệ   bao nhiêu .
Thế nhưng cô vẫn chẳng  ý định tha thứ. Cô trừng mắt  , đôi mắt hoe đỏ : “Làm phiền  đưa em về.”
Lộ Nhiên nhíu mày, đành đồng ý: “Được.”
Khương Mộ c.ắ.n môi, rút tay   khỏi tay    địa chỉ nhà.
Trên đường về, cả hai   thêm lời nào. Lộ Nhiên bật nhạc, một bản nhạc du dương, thư giãn vang lên trong xe.
Khương Mộ cứ  mãi  ngoài cửa sổ, chẳng thèm liếc  lấy một cái.
Trong khi đó, Lộ Nhiên hễ  cơ hội là   sang  cô.
Góc nghiêng u buồn của cô tựa như  phủ một lớp sương mờ,  thanh tao lạnh lùng  như vầng trăng tròn khuất  đêm tối, tỏa  một khí chất cô độc mà  vướng bụi trần.
Lộ Nhiên cảm nhận  một cảm xúc mơ hồ len lỏi  tim,  hóa thành những sợi dây leo quấn chặt lấy trái tim .
Anh ngày càng để tâm đến Khương Mộ nhiều hơn.
Khương Mộ từ chối lời đề nghị đưa cô lên tận nhà của Lộ Nhiên, chỉ bảo  về  khi còn đang ở  lầu.
Sự từ chối của cô  những   Lộ Nhiên tức giận mà ngược , tâm trạng   vẻ  . Anh  ngày mai sẽ  đến tìm cô.
Khương Mộ  đồng ý cũng chẳng từ chối.
Hôm , khi Lộ Nhiên đến, Khương Mộ đang ở nhà vẽ tranh.
Trước khi đến, Lộ Nhiên  nhắn tin cho cô. Khương Mộ  xem nhưng  trả lời, coi như  thấy.
Vậy mà Lộ Nhiên vẫn tự  tìm đến.
Là  đại diện, dĩ nhiên    căn hộ của Khương Mộ, thậm chí cả mật khẩu nhà cô  cũng rõ.    tự tiện mở cửa  mà chỉ nhấn chuông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-471.html.]
Một lúc lâu , Khương Mộ mới  mở cửa.
Nhìn thấy Lộ Nhiên  ngoài, cô thoáng chút ngạc nhiên, nhưng  nhanh chóng trở  vẻ tự nhiên.
Lộ Nhiên hỏi: “Em  thấy tin nhắn của  ?”
“Vâng, em  để ý.”
Lộ Nhiên thấy cô ăn mặc khá tùy tiện,   là một chiếc váy hai dây màu nude, khoác ngoài là chiếc áo len cardigan dày cổ rộng. Mái tóc  búi củ tỏi một cách lộn xộn, vài lọn tóc mái lòa xòa  trán. Đây là  đầu tiên  thấy một Khương Mộ lười biếng như . Trên  cô còn thoang thoảng mùi hương  trắng, lướt qua chóp mũi , khiến tim  đập loạn nhịp.
Khương Mộ chỉ  đôi dép lê  sàn: “Màu xám là dép nam,  cứ  tạm.”
Nói xong, cô xoay    trong.
Lúc  giày, ánh mắt Lộ Nhiên vẫn luôn dõi theo bóng lưng của Khương Mộ.
Cô   phòng  việc.
Căn hộ  mới mua nhưng   trang hoàng đầy đủ,  một phòng  việc  lớn. Vì , lúc mua nhà, Khương Mộ  sắm thêm  nhiều dụng cụ vẽ tranh. Hôm nay rảnh rỗi nên cô  vẽ một bức, nhưng  lâu  cầm cọ nên tay  cứng.
Vẽ mấy tiếng đồng hồ mà vẫn  thấy ưng ý.
 lúc đó thì Lộ Nhiên đến.
Khương Mộ định   vẽ nốt bức tranh đang dang dở, nhưng khi trở  phòng  việc,  bức tranh  mặt, cô bỗng dưng mất hết cảm hứng, cảm thấy tác phẩm   thành  thật tẻ nhạt.
Cô nhíu mày, ném cọ vẽ sang một bên   xuống ghế thẫn thờ.
Lộ Nhiên   lưng cô, hỏi: “Em vẽ đấy ?”
Trên tranh là một cô gái khỏa   giữa một vườn hoa màu tím phấn. Thân thể cô như hòa  một với những đóa hoa. Dáng   vẽ  , nhưng khuôn mặt cô gái     thiện,   trông  .
“Vâng.” Khương Mộ lười nhác đáp.
Thấy cô  vẻ  định vẽ tiếp, Lộ Nhiên hỏi: “Sao  vẽ nữa?”
Khương Mộ cau mày: “Không  cảm hứng,   vẽ.”
Nói , cô ngẩng đầu  Lộ Nhiên, thấy  đang chăm chú  bức tranh với vẻ mặt  hứng thú.
Khương Mộ nhướng mày, ngẫu hứng cầm cọ lên,   Lộ Nhiên  phác họa khuôn mặt cho  phụ nữ trong tranh.
Lộ Nhiên chăm chú quan sát.
Một lúc ,  mới nhận   gì đó  đúng.
Người phụ nữ trong tranh rõ ràng  vẽ theo dáng vẻ của , dù là tóc dài nhưng ngũ quan  giống  như tạc.
Lộ Nhiên chau mày, bất đắc dĩ cất lời: “Khương Mộ.”
Khương Mộ : “Thế nào? Đẹp ?”
Cô cảm thấy bức tranh  thật tuyệt vời. “Không ngờ  để tóc dài   như .”
Lộ Nhiên càng  càng thấy kỳ quặc, huống hồ  trong tranh còn  mặc quần áo. Dù bức tranh  , nhưng  vẽ thành phụ nữ thì chẳng  đàn ông nào vui nổi.