Lộ Nhiên  chớp mắt  cô, cảm nhận đôi tay nhỏ nhắn, mềm mại và ấm áp của cô đang xoa bóp  bắp chân , vô cùng dễ chịu.
“Thế nào ? Đỡ hơn chút nào ?”
Lộ Nhiên khẽ đáp: “Ừm, vẫn  đau.”
Khương Mộ gật đầu: “Vậy  nghỉ thêm chút nữa .”
Lộ Nhiên ngẩn : “Không xoa bóp nữa ?”
Khương Mộ ngẩng đầu  , chớp chớp mắt: “Anh vẫn  em xoa bóp ?”
“Ừm, em bóp một lát dễ chịu hơn nhiều.”
Khương Mộ suy nghĩ một chút: “Vậy  .”
Cô  lên sô pha, bảo Lộ Nhiên gác chân lên đùi .
Nghe , Lộ Nhiên lập tức  theo.
Thấy động tác của   hề cứng nhắc chút nào, Khương Mộ thầm  trong lòng.
Đợi  đặt chân lên xong, cô liền tìm đúng huyệt ở gót chân   dùng sức ấn mạnh xuống.
Mặt Lộ Nhiên tái  trong nháy mắt. Anh  rụt chân về nhưng Khương Mộ  giữ chặt  buông: “Từ từ , ấn thêm hai cái nữa là . Anh ráng chịu một chút.”
Lộ Nhiên đau đến run ,  Khương Mộ thấy sắc mặt cô vẫn tự nhiên,   tài nào đoán  rốt cuộc cô    đang giả vờ  .
Khương Mộ  dùng sức bấm  c.h.ế.t   : “Đau là vì  thông, thông  sẽ hết đau ngay. Em bấm thêm vài cái là  thôi.”
Lộ Nhiên: “...”
Lộ Nhiên chỉ đành c.ắ.n răng chịu đựng. Khương Mộ bấm xong liền bảo   dậy   thử: “Anh  dậy thử xem, nếu vẫn  thoải mái, em  bấm cho  vài cái nữa. Chiêu  em học  từ một thầy lang già đấy, hiệu quả lắm.”
Lời  dứt, Lộ Nhiên lập tức  phắt dậy: “   , đúng là hiệu quả thật.”
Khương Mộ mỉm : “Vậy thì  ,  mặc quần áo  .”
Lộ Nhiên cúi đầu  “  em” của   ỉu xìu, chẳng còn chút động tĩnh nào. Giờ phút    gì còn tâm tư thừa thãi nào nữa, hai cái bấm   đau đến mức khiến  lạnh toát cả , cái nóng ban nãy cũng bay biến sạch.
Khương Mộ như thể    đang nghĩ gì, cầm quần áo đưa cho : “Cứ mặc ở đây , em   .”
Lộ Nhiên : “  xem thử, em vẽ  thành  thế nào.”
“Chưa vẽ xong,  xem  .”
“Xem một chút thôi mà.”
Khương Mộ nghĩ một lát: “Vậy  .”
Lộ Nhiên bước tới gần,  chút kinh ngạc khi   bức tranh   thiện.
Tuy  xong, nhưng đường nét cơ bản   phác họa đầy đủ, chỉ còn thiếu phần bối cảnh và các chi tiết  cơ thể cần gia công thêm màu sắc.  chỉ riêng bản phác thảo  thôi cũng đủ khiến Lộ Nhiên  ngỡ ngàng.
Khương Mộ  thể vẽ  đến mức  chắc chắn   là chuyện một sớm một chiều. Sao  đây   từng   cô còn  vẽ tranh nhỉ?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lộ Nhiên  nghĩ nhiều nữa, chỉ cảm thấy Khương Mộ giống như một kho báu vô tận, càng đào sâu càng phát hiện  nhiều ưu điểm của cô.
Anh dần biến thành một kẻ truy tìm kho báu đầy tham lam, khao khát chiếm hữu tất cả, thậm chí   bất kỳ ai khác phát hiện  kho báu .
Tiếc là... Khương Mộ là nghệ sĩ của , với tư cách là quản lý,   trách nhiệm  giúp cô phát triển  hơn,  ở vị trí cao hơn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-473.html.]
Nếu lúc    đồng ý,  thì    , cho dù bây giờ trong lòng  hối hận.
“Khương Mộ.”
Lộ Nhiên đột nhiên gọi tên cô.
Khương Mộ ngẩng đầu  : “Sao ?”
“Cô và Tần Triệt vẫn còn liên lạc chứ?”
“Vẫn còn, mấy hôm  là sinh nhật   ,   gặp   một .”
Lộ Nhiên nhíu mày: “Sao   cho  ?”
“Bây giờ   đang  cho    ?”
Quản lý cũng  thể bắt nghệ sĩ báo cáo tất cả  chuyện từ lớn đến nhỏ, cách  của Khương Mộ   gì sai, đó là chuyện riêng của cô.
Chỉ là khi  tin cô gặp Tần Triệt, trong lòng Lộ Nhiên quả thực dấy lên một cảm giác khác lạ.
“Ừm.” Lộ Nhiên mặc xong quần áo, ánh mắt như  như  dõi theo Khương Mộ.
Khương Mộ đem bức tranh cất  phòng  việc, cô định bụng đợi Lộ Nhiên   sẽ  thời gian tiếp tục vẽ.
Lộ Nhiên  ngoài   xuống sô pha.
Thấy Khương Mộ  , Lộ Nhiên hỏi: “Cô và Tần Triệt bây giờ thế nào ?”
Câu hỏi  thật mơ hồ,  lẽ vì chính Lộ Nhiên cũng      điều gì.
Khương Mộ hỏi : “Thế nào là thế nào?”
“Là hai ...  khả năng nối  tình xưa ?”
“Tại   hỏi ?”
“Là quản lý, đương nhiên   nắm rõ tình trạng tình cảm của cô .”
Khương Mộ thầm nghĩ,  cứ giả vờ ,  còn lấy cớ là quản lý nữa, lý do  tìm  thật.
“  từng nghĩ đến chuyện  .”
Chưa từng nghĩ đến chuyện  , nhưng mấy hôm   lên giường.
Nửa câu  Lộ Nhiên  cần  cũng đoán .
“Cô  nghĩ đến,  còn   thì ?” Lộ Nhiên cảm thấy đàn ông đều  tật , mất   mới  trân trọng, trường hợp như   thiếu. Huống chi Khương Mộ bây giờ ưu tú hơn    ít,   Tần Triệt  hối hận,    thì .
Lộ Nhiên đoán đúng thật.
“     nghĩ gì.”
“Vậy  đổi câu hỏi khác, nếu      với cô, liệu cô  vì tình xưa nghĩa cũ mà đồng ý ?” Lộ Nhiên  xong, liền  chằm chằm  mắt cô, quan sát từng  đổi trong ánh mắt của cô.
Chỉ thấy Khương Mộ nhíu chặt mày, chìm  suy tư.
Tim Lộ Nhiên cũng thắt .
“Cần  suy nghĩ lâu như  ?”
“Có lẽ trong lòng  vẫn còn vị trí của  , dù  cũng nhiều năm như ,   luôn yêu  . ...  sẽ    với   , chúng  sẽ   kết quả  .”